NĂM EM GẶP ANH - Trang 23

tuổi, tôi muốn cái gì của tôi là thật sự của tôi, không nằm trong quyền định
đoạt và khinh suất của bất cứ người nào khác. Cả hai ngôi nhà của chúng ta
giống như hai bản đồng ca trong chương trình hài kịch Cuộc sống tươi đẹp
và ta có thêm việc để làm, phải đấu tranh với Công ty quản lý khi họ buộc
tội hai ngôi nhà đã làm xấu đi hình ảnh của địa phương. Mọi việc sẽ được
dàn xếp thôi. Nhà của tôi và anh chỉ trông giống chương trình Cuộc sống
tươi đẹp
ở phần trước, còn bên trong, chúng ta đã nâng cấp mọi chỗ. Tuy
nhiên tôi đã bỏ qua một nguyên tắc đối với khu vườn phía trước của mình.
Sau này tôi sẽ nói rõ hơn.

Anh lái xe sát vào cửa ga-ra một cách nguy hiểm như thường lệ rồi trèo ra

khỏi xe, vẫn để chìa khóa cắm ở công tắc, radio phát nhạc om sòm và máy
vẫn đang nổ. Tôi không chắc anh quên hay định sẽ đi liền. Đèn xe hơi vẫn
sáng và là ngọn đèn duy nhất trên con đường; như thể thêm chi tiết vào một
vở kịch mà tâm điểm chú ý hướng về anh. Bất chấp ngọn gió phần nào đã
giảm bớt, từng từ trong bài hát của ban nhạc Gun N” Rose phát ra rõ ràng từ
chiếc xe. Đó là bài “Thành phố Thiên đường” ; năm 1988 chắc hẳn là một
năm tốt đẹp với anh. Năm đó tôi tám tuổi, anh chắc khoảng 18, tôi cá rằng
anh đã mặc những cái áo phông Gun N” Rose và cất hình ảnh của họ trong
cặp sách, khắc sâu tên họ vào quyển Nhật ký trường học và đi đến nhà hàng
Khu Rừng Nhỏ để hút thuốc lá rồi nhảy nhót suốt đêm, ngửa cổ gào từng từ
trong bài hát của họ lên bầu trời đêm. Chắc hẳn anh đã cảm thấy tự do và
hạnh phúc biết bao, bởi vì anh thường xuyên và luôn luôn mở bài hát đó khi
đang lái xe về nhà.

Tôi thấy đèn sáng trong phòng ngủ của bác sĩ Jameson; hẳn là một cái đèn

pin vì nó di chuyển vòng quanh như thể người cầm đèn bị mất phương
hướng. Con chó đang sủa như điên và tôi tự hỏi không biết bác sĩ có đem nó
vào nhà trước khi có cô bé nào thức dậy vào buổi sáng và phát hiện ông già
Noel đã để lại một con chó săn cáo đang nổi khùng trong vườn sau không.
Tôi quan sát cái đèn pin di chuyển xung quanh những căn phòng trên lầu.
Hình như bác sĩ Jameson thích điều khiển mọi việc. Tôi biết được điều đó từ
người hàng xóm sát bên nhà, ông Malone, người đã gọi cửa chỉ để báo cho
tôi biết rằng xe tải thùng đang tới và ông lưu ý tôi đã quên không đưa thùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.