NĂM EM GẶP ANH - Trang 232

“Có phải cô đã bỏ lỡ buổi phỏng vấn vì say rượu?” anh quan tâm hỏi.
“Không,” tôi cáu kỉnh.
“Thôi được, thôi được. Chỉ là có một chủ đề dường như cứ được lặp đi

lặp lại mấy ngày nay, vì vậy tôi đã nghĩ nên nhắc đến nó, khi mà cô thật hết
sức tử tế cứ đem chuyện rượu chè của tôi ra gây sự chú ý.” Matt đưa hai tay
lên, phòng thủ.

“Tôi ổn mà,” tôi nói, bình tĩnh hơn. “Tôi chỉ... quá...” tôi phồng miệng phì

ra một tiếng rồi thở dài, không thể diễn đạt ngắn gọn cảm xúc của mình
thêm nữa.

“Được rồi. Tôi hiểu mà.”
Và mặc dù tôi không có khả năng để giải thích, tôi nghĩ là anh hiểu được

một cách chính xác. Chúng tôi ngồi yên lặng một cách dễ chịu làm tôi nghĩ
đến cảnh Jonathan và Heather bên nhau, tôi cảm thấy ghen tỵ, mà không
nhận ra rằng tôi cũng có sự thoải mái đó ngay ở đây với anh.

“Người đàn ông đến nhà cô với đứa bé gái. Có phải cha của cô không?”
Tôi gật đầu.
“Ông ta có vẻ là một người cha tốt.”
Tôi nghĩ anh lại sắp bắt đầu chế nhạo tôi, nhưng khi anh lướt bàn tay

xuống mặt gỗ được đánh véc ni trơn láng thì tôi biết anh đang nghĩ về bản
thân mình và tình thế khó khăn hiện thời.

“Bây giờ ông là một người cha tốt,” tôi nói. Tôi muốn thêm vào là với một

người khác, nhưng lại thôi.

Anh ngước nhìn tôi. Dò xét với cái kiểu mà tôi không ưa, bởi vì nó như

thể là anh đang nhìn thấy, hoặc đang cố gắng để nhìn thấu bên trong tâm hồn
tôi.

“Hay thật.”
“Hay à,” tôi thở dài. “Có cái gì hay ho về chuyện đó chứ?”
“Nó giải thích được những điều mà cô đã nói với tôi, vậy thôi.”
“Tôi đã bảo anh là một người cha tệ khủng khiếp bởi vì anh là như thế.”
“Nhưng cô đã chú ý đến việc đó. Nó đã làm cô bận tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.