NĂM EM GẶP ANH - Trang 235

Anh ngây ra nhìn tôi. “Ý cô là sao?”
“Bài Thành phố Thiên đường?” tôi mỉm cười. “Nó phát ra om sòm hầu

hết những đêm mà anh về nhà.”

Anh nhìn tôi chăm chăm. “Có gì đâu. Cái máy nghe đĩa CD trong xe jeep

bị kẹt. Đó là bài hát duy nhất mà nó chơi được.”

Tôi thấy thất vọng. Khi nghĩ đã tìm được ý nghĩa ở anh, thì tôi lại sai lầm.

Khi tôi nghĩ đã thoáng thấy điều gì đó, thì tôi lại phạm lỗi.

“Tốt hơn tôi nên trở lại giường, buổi sáng bọn trẻ sẽ dậy sớm. Ngày mai

chúng tôi sẽ đi hái đậu Hà Lan và trồng cà chua.”

Tôi làm một bộ mặt giả vờ ấn tượng. Thực ra là ghen tị. Những cây đậu

Hà Lan của tôi đã bị hỏng.

“Cô ngồi đây ổn chứ?”
“Vâng.”
“Nói chính xác nhé, Jasmine: Tôi đã có thể nói điều ngược lại về cô.”
“Ý anh là gì?”
“Nếu không có cô, tôi hẳn đã nhiều lần trơ trọi một mình. Tôi không bao

giờ thấy cô đơn khi có cô bên cạnh, không có dù chỉ một giây.”

Tôi cảm thấy khó thở. Tôi quan sát anh biến mất vào trong nhà. Đột nhiên

tôi tỉnh táo hoàn toàn. Mặc dù chóng mặt, tôi vẫn suy nghĩ một cách rõ ràng.
Tôi đang ngồi ở đầu bàn, tại cái ghế mà anh thường ngồi. Làm thế nào mà
cuộc đời lại xoay vần như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.