NĂM EM GẶP ANH - Trang 236

22

Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi ánh nắng rọi lên mặt và chuông cửa

đang réo vang. Đầu tôi nóng hư thể đang nằm trên mặt đường nhựa với một
cái kính lúp trên mặt, Chúa trêu đùa tôi như trẻ con. Tôi đã không nhớ việc
khép những tấm rèm cửa khi lăn vào giường. Mọi việc trở lại ngay lập tức,
như thể tôi đang bị đánh vào đầu bởi một cái tất nhét đầy đá. Lễ rửa tội,
Laurence. Tôi thậm chí không quan tâm là đã lôi anh ra khỏi giường tối hôm
qua, chuyện về Laurence đã vượt qua mọi chuyện khác, thắng đậm. Tiếng
chuông cửa vẫn không ngừng reo.

“Cô ấy không có ở nhà, cha!” Tôi nghe tiếng một bé gái hét bên dưới cửa

sổ. Kylie. Hoặc có thể là Kris, đứa có giọng nói chưa bị bể tiếng.

“Cô ấy có ở đó. Cứ tiếp tục gọi đi,” tôi nghe tiếng anh hét lên bên kia

đường.

Tôi làu bàu mở mắt và cố thích nghi với ánh sáng mặt trời. Miệng có cảm

giác như giấy nhám, tôi tìm nước uống trong tủ bên cạnh nhưng thay vào đó
lại thấy một chai rượu vodka cạn queo. Bụng tôi cồn cào. Việc này đang trở
nên quá quen thuộc và tôi biết, tôi chỉ vừa mới biết, rằng đây sẽ là lần cuối
cùng việc này xảy ra. Tôi không thể chịu nổi nữa. Ước muốn được thoát
khỏi mọi ý nghĩ bây giờ đã ra khỏi suy nghĩ của tôi. Tôi muốn được trở lại.
Chuông đồng hồ báo thức cho biết bây giờ là buổi trưa và tôi tin nó, ánh
nắng giữa ngày đang ở trên đôi má nóng ran của tôi.

Tôi trượt chân tuột xuống cầu thang và tự giữ thăng bằng được ở lan can.

Tim tôi đập thình thịch vì cú sốc nhưng nó đã đem đến cho tôi sự đánh thức
cần thiết. Tôi mở rộng cửa, hai đứa bé tóc vàng và Monday nhìn chằm chằm
vào tôi, hai người thì trông đầy chán ghét trước tình trạng tóc tai bù xù và vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.