Liệu có thể nói với họ rằng tôi đang thích thú những khía cạnh của việc
này, trong cái cách mà tôi chưa hề nghĩ, bộc lộ quá nhiều? Tôi nhìn những
khuôn mặt háo hức, rồi ngó Kevin đang rất bận rộn, nhìn Monday ngay lập
tức quay cái mặt bí xị của anh ta đi và ngó chằm chằm vào chân bàn cà phê,
và quyết định là họ không cần phải biết về liệu pháp làm vườn của tôi. Nói
cho họ biết điều đó đang giúp tôi sẽ chẳng khác nào thừa nhận là tôi cần
giúp đỡ, và tôi không muốn đi vào chỗ đó.
“Như vậy. Kế hoạch là,” tôi hướng vào Heather, coi như sự quan tâm của
chị là điều đã dẫn đến buổi họp mặt này và bởi vậy, khi chị không còn bận
tâm nữa có thể nhanh chóng kết thúc cuộc gặp gỡ. “Tôi tiếp tục thực hiện
chế độ về vườn trong sáu tháng còn lại rồi kiếm một công việc, vì vậy, cảm
ơn sự giúp đỡ của mọi người trong thời gian qua, sự ủng hộ của mọi người
hiện tại, và vì đã đến đây hôm nay.”
Tôi kết thúc một cách hoạt bát, tươi tỉnh và lạc quan, không có lý do gì để
khiếp đảm hoặc là lo sợ. Jasmine có phong độ rất tốt.
“Ồ.” Anh phá vỡ sự yên lặng. “Thật là cảm động, Jasmine. Thật sâu sắc.
Tôi nhận ra cảm giác của cô bây giờ,” anh nói, giọng đầy vẻ mỉa mai. Anh
ném một miếng khoai tây chiên Pringle vào miệng. Từ đây tôi có thể ngửi
thấy mùi kem chua và hành, và bụng tôi sôi lên.
“À, anh dự định làm gì sau chế độ về vườn của anh, Matt? Chia sẻ với
chúng tôi đi.”
“Ồ, đây không phải là nhóm những người bạn của tôi,” anh đáp lại, cũng
với nụ cười tự mãn đó.
“Rõ ràng cũng không phải của tôi,” tôi khó chịu đáp trả.
“Giữ thái độ tích cực nào,” Kevin nói với giọng kiểu thầy tu của mình, hai
bàn tay giơ lên. Anh ta chầm chậm hạ tay xuống, như thể đang thôi miên
cho tất cả bình tĩnh, hoặc giống như một điệu nhảy của ban nhạc nam những
năm 90.
“Tôi đang bình tĩnh mà,” anh nói, nhón lấy một miếng Pringle khác.
Đáng ra anh đã tăng cân với tất cả những bữa ăn vặt kể từ khi bỏ thuốc lá,
nhưng không. Anh có vẻ thon thả và cân đối, tươi tắn hơn trước kia, kết quả