NĂM EM GẶP ANH - Trang 248

“Và tiếp theo là cha tôi,” tôi nói, vội chuyển đề tài.
“Chờ một phút,” Kevin nói. “Tôi nghĩ chúng ta nên tiếp tục ở đây.”
“Kevin, đây không phải là một buổi điều trị tâm lý.” Tôi cười gượng gạo.

“Chỉ là nói chuyện một chút thôi. Và em nghĩ bây giờ chúng ta đang gần đến
lúc kết thúc rồi.”

“Anh nghĩ để có được kết quả tốt nhất cho em thì em nên...”
Tôi ngắt lời Kevin. “Bây giờ không phải là lúc để...”
“Tôi sẵn lòng tranh luận thẳng thắn cho tới cùng.” Caroline nhún vai như

thể cô ấy chẳng quan tâm đến chuyện gì hết, nhưng ngôn ngữ của cô ấy,
không nhắc đến ngôn ngữ cơ thể, thì lại thể hiện khác hẳn. Tôi không muốn
tranh luận bất cứ chuyện gì với Caroline cả.

Mọi người nhìn tôi và cô ấy. Anh ngồi chồm tới trước, cùi chỏ đặt trên

đùi, chỉ còn thiếu một tô bắp rang bơ nữa thôi. Anh nhẹ nhàng giơ cao nắm
đấm lên trời và khe khẽ hô lên, “Chiến đấu đi, chiến đấu đi, chiến đấu đi!”
rồi cười khúc khích.

“Chúng tôi không định sẽ chiến đấu gì hết,” tôi cáu kỉnh nói với anh.

“Thôi được,” tôi tằng hắng, cười với Heather để làm mình tập trung. “Mình
cảm thấy có thể giúp cậu nhiều hơn mức độ cậu đang cho phép.”

Điều đó không hề xấu, vậy mà cô ấy nhăn nhó đến nỗi tôi nghĩ cô sẽ bật

lại như cái đòn bẫy trong hộp.

“Sao lại thế được?” cô rít lên với một giọng chói tai.
“Cậu đã tìm đến mình để được giúp đỡ đưa ý tưởng đó đi xa hơn, nhưng

cậu sẽ không thực sự chấp nhận bất cứ đề xuất nào của mình.”

“Cậu có kinh nghiệm thành lập những công ty. Mình thì không biết gì

hết.”

“Ừ, nhưng không chỉ về việc đưa cho cậu danh sách liên hệ của mình,

Caroline. Trong việc thành lập các công ty, mình đều tham gia trong các
chiến lược phát triển, thực hiện chúng. Nếu mình không thể phát triển ý
tưởng cùng với cậu, thì mình không có quyền lợi cá nhân thực sự trong việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.