NĂM EM GẶP ANH - Trang 264

Monday cười nhưng cau mày, cố gắng để hiểu tôi. Điều đó đủ để thuyết

phục anh qua đó.

Tôi cảm thấy run rẩy. Anh đã để cửa trước mở. Trong lúc Matt cãi nhau

với Gã Doanh nhân, tôi có thể lách vào bên trong, tìm bức thư tôi đã viết và
hủy nó đi. Đó là một kế hoạch hoàn hảo.

“Cô - đi với tôi,” anh đột nhiên nói.
“Tôi á?”
“Đúng rồi. Cô.”
“Phải đó, Jasmine,” Monday thêm vào, anh ta nghiêng người trên bàn, tay

chống cằm, nhìn tôi một cách uể oải, tinh nghịch, biết là đang làm hỏng bất
cứ kế hoạch gì mà tôi đã dự kiến. Anh ta đang chơi đùa với tôi, điều mà tôi
sẽ không bận tâm nếu theo một cách khác. Tôi có thể nghĩ đến nhiều cách
mà Monday có thể chơi với tôi, nhưng không thích cách này.

“Anh không cần sự giúp đỡ của tôi đâu,” tôi nói với anh, mặc kệ Monday.

“Chúng nó là con của anh. Anh có thể nói dùm cho chúng mà không cần có
tôi.”

“Đi đi mà, Jasmine,” Monday nói.
Tôi biết là cơ hội để hủy lá thư của tôi đã trôi qua. Tôi ném cho Monday

một ánh mắt phẫn nộ thật sự làm anh ta cười phá lên, và ngay cả lúc này, tôi
lại thích anh nhiều hơn bởi Monday đã sẵn sàng để đấu với tôi. Anh ta sẽ
không nhón chân thận trọng xung quanh, không cố để làm tôi vui lòng nữa.
Anh ta sẽ thử thách tôi, ăn miếng trả miếng. Monday muốn chơi đùa.

“Tôi sẽ canh chừng nhà bác sĩ J.” Anh ta nháy mắt với tôi.
“Anh sẽ nói gì đây?” Tôi lo lắng hỏi khi đứng ở cửa nhà số sáu.
“Chúng ta sẽ nói chính xác điều mà tôi đã bảo. Về cách ăn ở cho có tình

nghĩa láng giềng.”

“Đúng.” Tôi nuốt nước miếng. Không ai trong chúng tôi thật sự là ứng cử

viên hoàn hảo để lên lớp những vấn đề như thế này.

Tôi có thể nghe Gã Doanh nhân đang nói chuyện điện thoại trong nhà.

Matt ấn chuông cửa một lần nữa, lâu và mạnh. Đó không phải là một cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.