NAM HOA KINH - Trang 94

[ii] Hư: hơi thổi ra (bằng miệng). Theo phép hô hấp của Đạo gia, thì hít vô
bằng mũi, thở ra bằng miệng.

[iii] Tháp yên là hình dáng như kẻ mất hồn, bơ phờ, ngơ ngác. Sắc thái của
người nhập định tham thiền, xuất thần giải thế.

[iv] Táng kỳ ngẫu: mất bạn. Câu này, do câu " ngô táng ngã" phần dưới
mà suy ra. Bạn của Xác, là Hồn. Cho nên thay vì dịch là "mất bạn ", tưởng
cần dịch là " mất hồn".

[v] Nhan- Thành Tử Du: họ Nhan, tên là Yển, thụy là Thành, tự là Tử Du.
[vi] Nhi: đồng với chữ Nhĩ(người, mi, anh). Đọc là " nhữ chi vấn" (câu hỏi
của anh).

[vii] Nữ: ở đây, đọc là nhữ (anh).
[viii] Lại: ống tiêu (gọi là sáo). Địa lại, là sáo đất.
Nhơn lại: sáo người. Tiếng sáo tuy có dài có ngắn, có cao có thấp… tựu
trung chỉ do một hơi thở thổi vào ống trúc mà gây ra, tùy lỗ hổng gần xa
mà sinh những âm thanh khác biệt và muôn điệu.

[ix] Hàn hàn: rộng lớn, bao gồm, trùm lấp
Nhàn nhàn: phân tích đến chỗ nhỏ mọn, ưa chỗ tế nhị, phân tích.

[x] Viêm viêm: đồng thấy thị phi là một.
Chiêm chiêm: phân biệt việc nhỏ.

[xi] Hồn- giao: lúc ngủ thì tinh thần hợp nhau làm một, vì không bị ngoại
vật làm cho xao lãng, khi thức, thì bị ngoại cảnh kích động làm cho tinh
thần bị xao lãng tán ra ngoài nên nhận thấy chia lìa "vật ngã", nghĩa là
thấy sự chia phân trong vạn sự vạn vật.

[xii] Cấu: là hợp lại
Tâm đấu: lòng bị tranh chấp giữa vấn đề nội- ngoại

[xiii] Mạn: lòng rộng rãi
[xiv] Giáo: âm là giáo, có nghĩa là sâu sắc, chỗ sâu thẳm của lòng.
[xv] Mật: dè dặt, cẩn thận.
[xvi] Mạn mạn: Nhìn tử như sanh, cả hai là một.
Chủy chủy: dáng cẩn thận, tỉ mỉ, tế tâm, chú ý.
Tiểu khủng chủy chủy, đại khủng mạn mạn: dè dặt cái nhỏ, là phân biệt
sanh tử, dè dặt cái lớn là xem tử sanh là một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.