NĂM NGƯỜI ĐÀN BÀ SI TÌNH - Trang 78

Lại nữa, khi Osen đang giả vờ ngáy đều, Kyushichi rình gác chân lên

người cô thì phải rút ngay lại liền, vì người thợ đóng thùng bỗng cất tiếng
hát một bài hát tình, vừa nằm hát vừa lấy quạt gõ nhịp khe khẽ theo. Osen
cũng thôi giả vờ ngủ và bắt đầu chuyện trò với Nanny.

“Cháu nghĩ rằng, sinh ra làm con gái thật là khổ. Cháu bỗng có ý nghĩ

muốn xuất gia. Chắc năm tới cháu sẽ thành một ni cô ở chùa Kitano.”

Giọng ngái ngủ, mụ già trả lời: “Thế cũng hay, còn hơn sống trên cõi đời

phiền lụy này.”

Thế là hai gã đàn ông, mỗi người một phía, trằn trọc suốt đêm. Kyushichi

lúc mới đi nằm thì quay đầu về hướng tây, lần hồi đầu lăn về hướng nam;
người thợ đóng thùng thì tay cầm sẵn một bình dầu đinh hương

[14]

, nằm ngủ

mà mặt nhăn như khỉ.

Sáng hôm sau, họ mướn một con ngựa và tiếp tục cuộc hành trình. Osen

ngồi giữa, hai người đàn ông ngồi trước và sau cô. Người ngoài trông vào
thật buồn cười, không biết họ cưỡi ngựa vì đi bộ mệt hay vì thích thú: Một
phía thì Kyushichi mân mê ngón chân Osen, phía kia thì người thợ đóng
thùng ôm siết lấy hông nàng. Mỗi người đều nuôi dưỡng ham muốn thầm
kín của mình.

Chẳng có ai trong họ thật sự chú ý đến việc đi lễ cả. Đến Ise cũng chẳng

thèm vào trong chùa, chỉ dừng lại ở ngoài chùa một lát để mua một ít nhang
đèn cho có lệ.

Trên đường về, hai anh lại cùng canh chừng nhau, nên chẳng có chuyện gì

xảy ra. Khi họ đến Kinh đô Kyoto, Kyushichi dẫn họ đến ở khách sạn mà
anh biết. Người thợ đóng thùng nhẩm tính vừa qua Kyushichi đã trả tiền ăn
ở dọc đường khá nhiều cho cả bốn người, nên đã cúi đầu cám ơn anh và từ
giã ra đi. Chắc mẩm rằng từ đây sẽ chiếm được Osen, Kyushichi đi ra phố
mua rất nhiều quà tặng cho cô. Tuy sốt ruột không đợi đến tối nổi, nhưng
anh cũng tranh thủ đi thăm một vài người quen biết ở Kyoto cho qua thời
giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.