NĂM NGƯỜI ĐÀN BÀ SI TÌNH - Trang 88

Vào mùa hạ, hàng ngày chàng nhặt hoa, thắp hương cắm trên mộ và thành

tâm cầu nguyện cho linh hồn Hachijuro. Mùa thu tới, hoa nở trên hàng rào
nhà chùa, những đóa hoa nhắc nhở đến vẻ đẹp hãi hùng, mong manh của
cuộc sống.

Chàng nghĩ, “Cả giọt sương cũng không mong manh hơn kiếp người.”

Chàng nhớ tới quá khứ, giờ đây đã mất đi vĩnh viễn. Hôm đó là ngày lễ đón
linh hồn người chết trở về. Gengobei ngắt lá oải hương, lá gối rào trên sàn
nhà, rồi rắc đậu lên trên – theo phong tục của ngày lễ. Dưới ánh sáng mờ mờ
của ngọn đèn lồng, anh chăm chú tụng kinh trước bàn thờ người chết trong
khi bên cạnh, một vòng lửa được đốt lên để đón chào linh hồn người chết.

Những buổi chiều ngày mười bốn không phải là một buổi chiều yên tĩnh ở

chùa. Các chủ nợ vào dịp này thường đến đòi nợ các nhà sư. Ngoài cổng
chùa thì một đám múa lễ đánh trống ồn ào.

Gengobei nghĩ thầm, “Cả ở đây cuộc sống cũng huyên náo quá,” thế là

chàng quyết định lên đường đến núi Koya, nơi đây có một Sơn tự do Đại sư
Kobo-Daishi xây dựng từ thế kỷ IX.

Sáng sớm ngày mười lăm, chàng khởi hành ra đi trong bộ áo nâu sồng

loang lổ vì nước mắt và vạt áo sờn nhiều vì bao lần chùi cặp mắt sưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.