NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 445

Tô Kiến Thụ vội vàng lôi kéo đứa con, không cho nó quấy rối nữa,

nhìn Tô Tiểu Đường với vẻ mặt xấu hổ: “Tiểu Đường à, thực sự rất xin lỗi
con, thằng bé không hiểu chuyện, được mẹ của nó nuông chiều đến hư rồi!
Đừng ầm ĩ nữa, con còn muốn quậy nữa à! Mau gọi chị! Nếu làm ầm nữa
xem bố trị con như thế nào!”.

“Con không muốn, cô ta không phải chị con, cô ta chính là hồ ly

tinh!” Thằng bé mắng nhiếc, lách qua người Tô Kiến Thụ, mạnh mẽ đâm
về hướng Tô Tiểu Đường.

Kết quả là… tự mình bị vấp té ở nơi cách Tô Tiểu Đường một bước.

Vừa rồi Phương Cảnh Thâm đã nhanh chóng duỗi cái chân làm thằng

bé bị té ngã, còn bây giờ vẻ mặt giống như không có chuyện gì, tiếp tục cao
quý lạnh nhạt mà đứng ở đó.

“Anh ngáng chân tôi, anh ngáng chân tôi! Anh lại dám ngáng chân tôi!

Bố, anh ta ngáng chân con” Đứa nhỏ đứng dậy, oán giận không thôi.

Phương Cảnh Thâm dùng vẻ mặt ôn hòa để trò chuyện với đứa bé:

“Em cũng có thể ngáng chân anh lại mà”.

Tô Tiểu Đường: “…”.

Tô Kiến Thụ: “…”.

“Tô Hạo Dương! Bố cảnh cáo con một lần cuối, nếu con không nghe

lời, bố sẽ đập máy chơi game của con ngay lập tức! Đi tới ghế sofa cho bố!
Ngay lập tức, tức khắc”.

Thằng bé bị nắm trúng điểm yếu, oán hận trừng mắt liếc hai người

một cái, sau đó ngoan ngoãn chạy lại ghế sofa ngồi lên ngay ngắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.