NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1773

“Cô ta có phải là em gái của anh hay không cũng không liên quan gì đến

anh.” Tần Mặc nói, hình như vẫn còn rất bất mãn với việc Tô Song Song cứ
nói về người này bên tai anh, trực tiếp quay đầu, không để ý đến Tô Song
Song, rõ ràng kiêu ngạo bất mãn rồi.

Tô Song Song vẫn đứng tại chỗ như cũ, trong lòng quả thật muốn hỏng

mất, em gái anh không có quan hệ gì với anh thì có quan hệ với ai!

“Cô ấy thật đáng thương!” Tô Song Song cảm thấy cần thiết phải nói

chuyện sâu sắc về vấn đề này, cố gắng để anh chuyển tới cùng một tầng thế
giới với mình.

“Người đáng thương rất nhiều.” Tần Mặc vừa xem tài liệu, vừa đáp lại

lời Tô Song Song nói, rõ ràng không động đậy.

“A Mặc...” Tô Song Song còn muốn căn cứ vào đạo lý mà bảo vệ quyền

lợi của mình tiếp, đột nhiên sau lưng truyền đến tiếng gõ cửa, cô vừa định
mở cửa, chỉ nghe thấy ông cụ Tần mệt mỏi nói: “Song Song, là ông nội.”

Tô Song Song vội vàng mở cửa, đã nhìn thấy ông cụ Tần mang theo Cô

Tô Na đỏ ửng hai mắt đứng ở cửa, Tô Song Song vừa thấy Cô Tô Na khóc,
trong nháy mắt khẩn trương: “Ông nội, tiểu Na làm sao vậy?”

“Haizzz! Đứa nhỏ này mấy buổi tối nay vẫn không ngủ ngon, cứ ngủ thì

bắt đầu khóc, ông nghĩ Song Song đang ở đây, còn không bằng..” Ông cụ
Tần còn chưa nói xong, Tần Mặc đã đứng dậy.

Anh bước nhanh đến phía sau Tô Song Song, một tay ôm lấy Tô Song

Song vào trong lòng từ phía sau, lạnh lùng quét mắt nhìn ông cụ Tần và Cô
Tô Na phá lệ đáng thương, lạnh như băng nói: “Không được!”

Ông cụ Tần hơi sửng sót, dường như ông cụ còn chưa nói gì, sao Tần

Mặc đã từ chối dứt khoát như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.