NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2203

trên gương mặt điên cuồng không chịu gò bó hơi có vẻ tùy ý, đặc biệt đột
ngột, lại lộ ra một chút cảm giác khiến cho lòng người ta thấy chua xót.

“Cố Trọng, anh đã quên lần này tôi để cho Tô Song Song tiến vào phòng

làm việc của anh, cho anh chỗ tốt gì? Anh từ chối sao?” Tần Dật Hiên luôn
có thể cực kỳ nhanh chóng đâm chọc vào nhược điểm của người ta.

Cố Trọng vừa nghe, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch, anh đón

nhận chỗ tốt của Tần Dật Hiên, cũng sợ mình chỗ tốt gì cũng không thu,
chọc cho Tần Dật Hiên hoài nghi, sẽ đi tìm người khác.

“Vậy hiện giờ cũng có thể không cần những thứ này, tôi chỉ muốn làm

bạn của anh!” Cố Trọng hơi nóng lòng, đưa tay trái còn tốt đẹp ra túm lấy
cánh tay Tần Dật Hiên.

Tần Dật Hiên cúi đầu nhìn Cố Trọng túm được tay của mình, thân thể

gầy yếu lại phát ra cảm giác áp bức mãnh liệt.

Trong nháy mắt Cố Trọng biết mình hơi quá, anh vội vàng buông tay

mình ra, hơi câu nệ nhìn Tần Dật Hiên, Tần Dật Hiên giật giật ống tay áo bị
Cố Trọng túm làm nhăn.

Trên mặt anh vẫn mang nét cười, chỉ có điều ý cười không chút để ý:

“Cố Trọng, anh làm tốt những gì anh nên làm là được, để cho em gái tôi vui
vẻ vẽ tranh, tôi liền cám ơn anh.”

Tần Dật Hiên nói xong, làm một dấu tay mời, Cố Trọng tự nhiên biết đây

là Tần Dật Hiên đuổi người, anh gật đầu một cái, xuống xe, còn chưa đi,
đầu anh hơi lộn xộn bị gió lạnh thổi càng thêm loạn, cả người cũng có vẻ
cô đơn.

Tần Dật Hiên vội vàng chạy về, vừa đúng Song Song làm xong một phần

cuối cùng, chỉ chờ sáng mai tới đây để Cố Trọng xem một chút, có chi tiết
nào không vừa lòng sửa đổi một chút là được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.