NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2398

Đột nhiên anh cảm thấy có người ở bên cạnh ôm lấy anh, Tần Mặc cảm

nhận được hơi thở quen thuộc, cũng không mở mắt ra, anh đưa tay kéo Tô
Song Song vào trong ngực.

Nhiệt độ cơ thể của Tô Song Song cũng không phải cao, nhưng trong

nháy mắt ấm áp Tần Mặc, Tần Mặc chống cằm trên đầu vai Tô Song Song,
trầm mặc không nói.

Tô Song Song quay mặt nhìn về phía ông cụ Tần, thấy ông cụ nhắm hai

mắt lại, vừa nghĩ tới tình huống bây giờ của Cô Tô Na, trong lòng liền khó
chịu, nhưng cô biết bây giờ Tần Mặc còn khó chịu hơn mình, cho nên cô
cắn răng làm bộ như kiên cường.

“A Mặc, anh khó chịu cứ khóc, em sẽ không nói ra.” Tô Song Song nhịn

hồi lâu mới nói ra một câu như vậy, nói xong trong nháy mắt lại khó chịu,
sao cô có thể nói như vậy với Tần Mặc.

Tần Mặc ở trong lòng cô chính là tiểu kim cương vô địch, như thế nào lại

khóc, cô vừa định nhích ra, giải thích một chút với Tần Mặc, nhưng vừa
nhúc nhích, lại không tránh ra được.

“Để cho anh ôm.” Giọng Tần Mặc giống như mệt mỏi, lộ ra một chút

giọng mũi, trong nháy mắt Tô Song Song cảm nhận được cái gì, chợt trợn
to cặp mắt.

Cô cảm nhận được thân thể Tần Mặc khẽ run, Tô Song Song lại rơi vào

trong mơ hồ, cả người đều cứng ngắc, một lát sau cô mới cứng ngắc vỗ vỗ
sau lưng Tần Mặc.

Ngay sau đó hốc mũi Tô Song Song liền cay xè, thật sự không nghĩ ra,

người một nhà tốt đẹp tại sao phải đi tới một bước như vậy, cô rốt cuộc
không nhịn được, bắt đầu nghẹn ngào.Trong chốc lát, Tô Song Song càng
khóc âm thanh càng lớn, đến cuối cùng đã biến thành gào khóc, khóc đến
Tần Mặc cũng dựng lông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.