Vào lúc này, cô nhặt một món ăn cười một tiếng, tuyệt đối không có
chuyện gì tốt!
"Không bằng em hãy chọn lựa một con cá, anh làm cho cá cho em ăn tốt
lắm, mới học được, vừa đúngdịp luyện tay một chút. Đúng rồi, bên kia còn
có quả dưa chuột đó, em cũng nhặt hai trái, về phối món ăn cùng rau cải."
Tô Song Song trợn tròn mắt, Tần Mặc tuyệt đối là mang thù! Tuyệt đối
là trả đũa, nào có ai nấu món ăn cá với dưa chuột chứ! Anh biết cá và dưa
chuột không phù hợp với nhau, cố ý làm khó cô!
Một chiêu này thật sự là bụng dạ đen tối, quá âm hiểm rồi! Tô Song
Song quyết định, về sau nếu ai sẽ mà nói với cô rằng, Tần Mặc chỉ biết
công việc, chỉ số trí tuệ cảm xúc thấp, từng phút đồng hồ cô sẽ tranh cãi
đến cùng với người đó.
"Cái này... A Mặc, trời lại đang lạnh thế này, bằng không chúng ta cùng
ăn lẩu đi! Đúng rồi! Ăn lẩu!" Tô Song Song coi như là nhanh trí linh động,
ăn lẩu, ăn lẩu, thật quá tuyệt vời! Tất cả mọi đồ ăn đều ném một cái vào hết
bên trong nồi lẩu, nấu chín lên là có thể ăn rồi.
Tần Mặc suy nghĩ một chút, ngày như thế này quả thật rất thích hợp ăn
lẩu, liền gật đầu. Tô Song Song cuối cùng như là trút được gánh nặng, liền
thở phào nhẹ nhõm.
"Cái đó... Như vậy đi, hai người chúng ta phân công nhau ra, em đi mua
thịt và thịt viên, anh thì mua chút rau dưa, vừa đúng rèn luyện năng lực anh
mua thức ăn! Cứ quyết định vui vẻ như vậy nhé!"
Tô Song Song nói xong vui vẻ vỗ vỗ vào cánh tay Tần Mặc, sau đó xoay
người liền chạy tới khu thịt tươi.
Tần Mặc đứng tại chỗ, nhìn rau cỏ rực rỡ chất ngất kia, khẽ thở dài, cầm
chiếc làn, chỉ có thể tìm rau cải xanh mơn mởn liền để vào bên trong làn.