NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2539

“Tô Song Song, em thực sự phải quyết liệt đến như vậy sao?” Tần Mặc

cắn răng, anh làm sao nỡ đánh gãy chân của Tô Song Song chứ nhưng bảo
anh để cho Tô Song Song đi, cũng là điều không thể.

Hai người ở đây giằng co, Tô Song Song nhìn về cổ tay của mình, cô

đưa tay ra, nhìn Tần mặc không thèm thương lượng: “Gỡ chiếc đồng hồ
này ra!”

“Tô Song Song!” Tần Mặc chỉ có thể cắn răng gọi tên cô, anh chỉ vừa

nguôi giận trong lòng, Tô Song Song liền giơ tay ra như vậy, một chút cũng
không nhường.

“Em đừng mơ!” Cuối vùng vẫn là Tần Mặc mở miệng trước, Tô Song

Song nhìn Tần Mặc, cô bước thẳng xuống giường. Tần Mặc vừa muốn nắm
lấy tay cô, thấy Tô Song Song không đi về hướng cửa mà đi vào bếp, nắm
chặt tay để Tô Song Song dẫn mình đi vào bếp.

Anh đi vào liền nhìn thấy Tô Song Song để con dao vào cổ tay trái, nhìn

mình hung tợn nói: “Anh có tháo nó ra không?”

Tần Mặc nhìn con dao trong tay Tô Song Song, câu nói này của cô giống

như một con dao cắm vào người anh, đau tới hức anh không hít thở được
nữa.

“Tô Song Song, bố mẹ anh không cố ý, chỉ là ngoài ý muốn, cho dù như

vậy em vẫn muốn đi sao?” giọng nói của Tần Mặc lộ ra một chút cầu xin.

Tô Song Song bỗng hít vào một hơi, nếu như đúng là ngoài ý muốn, cô

có lẽ sẽ trở lại bình thường nhưng đó là lỗi lầm của Tần Mặc, cô làm sao có
thể nói ra được!

Hiện giờ Tô Song Song chỉ cần vừa nhìn thấy Tần Mặc thì trong đầu lại

xuất hiện cảnh tượng thảm thiết năm đó, cảm giác mất mát lại vây lấy cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.