NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 159

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa cùng giọng của quản gia "Ông chủ,

thức ăn cùng nước đã chuẩn bị xong."

"Vào đi."

Quản gia mở cửa, cúi đầu chào cô, đưa ly nước rồi đặt bát cháo lên

bàn, sau đó lui ra. Diệp Dao cầm ly nước uống một hơi, cảm thấy cổ họng
đã thông khá thoải mái. An Thực múc một muỗng cháo, đưa lên miệng thổi
rồi cất tiếng "Ăn đi, nếu tôi đoán không lầm thì hai ngày rồi em chưa ăn gì
hết."

Diệp Dao đăm đăm nhìn hắn, quả thật từ khi trở về Thượng Hải, cô

chưa ăn gì cả, còn bị thiếu ngủ nên hiện tại rất đói "Tôi có thể tự ăn."

"Em còn mệt, cứ để tôi."

"Không cần."

"Em muốn tôi đút cháo bằng miệng hay bằng tay?"

"...." Diệp Dao ngẩn người, ở đâu ra loại người như vậy, cô bị thương

ở chân chứ không phải ở tay, không cần làm cái trò trẻ con này. "Tôi không
cần."

An Thực nhíu mày, cô bây giờ người không có chút sức còn cứng

đầu? Hắn đưa mắt nhìn cô, nghiêm túc nói "Tôi trói em lại rồi đút."

"Chú!!!" Diệp Dao hết nói nổi, tức giận đến mặt mày đỏ bừng.

"Còn không mau ăn?"

Không thể tiếp tục đôi co với hắn, đành yên phận ngồi ăn, dù sao, có

thực mới vực được đạo. An Thực đều đặn đút cháo, vẻ mặt không chút biểu
cảm, yên lặng một lúc, đột nhiên nói "Xin lỗi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.