NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 160

Diệp Dao ngạc nhiên, nuốt miếng cháo trong miệng, hỏi "Xin lỗi cái

gì?"

"... Em ra nông nổi này là do tôi."

"Chú cũng biết vậy sao?"

"..." Có cần phải nói với hắn vậy không? Thật là...

Diệp Dao khẽ thở dài "Tôi đùa thôi, không phải lỗi của chú, tôi là

cảnh sát, gặp mấy chuyện như vậy cũng là bình thường thôi."

An Thực trầm tư, đặt bát cháo lên bàn "Em nghỉ ngơi đi."

Diệp Dao nhíu mày, đang nói chuyện, hắn lại bỏ đi? Nhưng cô cũng

không quan tâm, cúi người ngửi xung quanh, vẫn là nên đi tắm. Cô cố gắng
trèo xuống giường, chân phải liền truyền lên cơn đau nhức, Diệp Dao đi
khập khiểng vào phòng tắm. Bây giờ không có quần áo để thay, đành
choàng áo tắm rồi sấy khô bộ đồ ngủ này thôi.

Diệp Dao cẩn thận xối nước, toàn thân đều đau nhức, thật là khổ sở.

Chưa bao giờ Diệp Dao cảm thấy, tắm, lại mệt mỏi như vậy. Lau sạch
người, với tay lấy áo choàng tắm mặc vào, Diệp Dao ôm bộ đồ ngủ cùng
khăn tắm ra ngoài, chậm trãi đến bên giường.

*Cạch...

Đúng lúc An Thực mở cửa đi vào khiến Diệp Dao giật mình xoay

người, vì chân phải đau nên đứng không vững, ngã về phía sau, An Thực
lập tức chạy đến đỡ cô ngã xuống giường. Hai mắt Diệp Dao trợn tròn nhìn
hắn, không phải ngạc nhiên mà là chân bị đau đến nỗi không thốt thành lời,
cảm giác như một lần nữa lại bị trúng đạn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.