NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 225

“Anh cũng không đùa!” An Thực phả làn khói nóng vào cổ Diệp Dao

càng làm cho cô thêm khó chịu, rùng mình thêm một cái.

Bàn tay to lớn ấm áp luồng vào trong lớp áo choàng tiếp xục với lớp

da thịt lạnh lẽo vừa mới tắm xong của Diệp Dao, cô kêu lên một thanh âm
đầy khiêu gợi. Một tay xoa nắn, một tay trượt xuống bên dưới, ngay lập
tức, Diệp Dao dùng tay chặn bàn tay xấu xa kia, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng
đỏ vì xấu hổ cũng vì tức giận “Mau dừng lại! Đây là lời cảnh cáo!”

“Em đã đốt lửa rồi muốn anh dừng lại? Em nói anh dừng lại bằng cách

nào đây?” An Thực mặc kệ cô, tay di chuyển, tay nắn nắn. Diệp Dao thật
sự bị chèn ép, nhưng trong lòng vừa có cảm giác dễ chịu vừa khó chịu.
Khiến cô muốn phát điên lên.

An Thực cuối cùng cũng đưa tay vào lớp áo lông mềm mại, chạm nhẹ

nhàng vào nơi nhạy cảm của Diệp Dao, cô giật nảy người, cơ thể vặn vẹo,
miệng phun ra làn khói trắng, khuôn mặt nhỏ vì thế mà đỏ như gấc “An...
An Thực... không thích. Dừng lại đi mà...” Giọng nói cô hết sức cầu khẩn,
đôi mắt màu hổ phách ngân ngấn nước.

An Thực hôn lên cánh môi nhỏ, dịu dàng dụ dỗ “Dao nhi... ngoan.

Anh sẽ không làm em đau. Ngoan. Chấp nhận anh, có được không?” An
Thực mơn trớn môi mình với môi cô. Hai bàn tay từ từ cởi bộ chiếc áo
choàng vướng víu. Cơ thể Diệp Dao cũng lộ dần trước mắt hắn. Làn da mịn
màng, ửng đỏ, xinh đẹp động lòng người...

.....

Sau trận mây mưa, Diệp Dao nằm quay lưng với An Thực. Vì là lần

đầu nên An Thực không đòi hỏi quá mức nhưng bao nhiêu đó cũng đủ
khiến Diệp Dao đau đớn và tức giận. An Thực nằm nghiêng người, ngắm
nhìn cô đằng sau. Trong lòng tự hỏi, cô đang nghĩ gì.

“Dao nhi... sao vậy?” An Thực lên tiếng dò hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.