NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 252

cách nhận lấy tình yêu chân thành của cậu. Sở trưởng và một số nhân viên
đứng ở ngoài nhìn theo đội của Lão Từ cho đến khi họ đi khuất.

Buổi tối hôm nay, Lão Từ đã đề nghị với sở trưởng về kế hoạch của

mình, ông nói sẽ dùng phòng của sở trường làm nơi bắt kẻ nội gián, thì ra
là Tâm Liên, người đã từng cùng bọn họ lớn tiếng đập bàn trong phòng của
ông để chứng minh Diệp Dao không phải nội gián....

......

An Thực đưa tay chạm vào gối của Diệp Dao, ánh mắt nhu tình như

nước, hắn đã ở trong phòng của cô đến tận khuya, chỉ im lặng và nhìn xung
quanh, có khi lại nói thầm vài câu. Trong lòng có khi đau nhói, có khi lo
lắng cũng có khi như lửa đốt. Rốt cuộc hắn vẫn phái người lục tung khắp
Trung Quốc, như vậy mới khiến hắn có cảm giác an tâm mặc dù trong lòng
tự biết điều đang làm là vô ích.

An Thực khẽ thở dài, cảm giác bất lực này ăn mòn tâm trí hắn mỗi lúc

mỗi giây, chỉ cần nghĩ đến việc Diệp Dao bị bắt đi, là hắn lại tự trách mình
rất nhiều. Hắn chưa bao giờ thấy màn đêm nào lại dài như đêm nay...

.....

“Ông chủ, Tâm Liên bị bắt rồi.”

“Ha... thật vô dụng. Sao tôi chọn ai người đó cũng dần trở nên vô dụng

như thế nhỉ?” Lâm Triết ngồi bắt chéo chân, đầu nghiêng qua một bên, mỉa
mai nói. “Được rồi, lui ra đi.”

“Vâng.”

Trong phòng giờ chỉ còn Lâm Triết và Diệp Dao đang bị trói bằng dây

xích trên ghế sắt, chân ghế được bắt vít xuống sàn, ánh mắt cô không thèm
liếc nhìn hắn. Lâm Triết mỉm cười “Ồ, cảnh sát... à không, bây giờ cô đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.