NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 288

An Thực trừng mắt “Cậu có muốn tôi sang đó, tận-tình đút cậu ăn

không?”

“Xã hội này thật đáng sợ, lòng người thật hiểm ác.” Phong Duật Nam

thở dài một hơi, tại sao anh lại dễ dàng tin lời của hắn đến đây bán mạng
như vậy?

Tố Nghi nhìn khung cảnh đáng thương trước mặt, cô cũng không nỡ

để Tiểu Dao nhỏ bé tổn thương, liền nói “Tiểu Dao, em có muốn thử làm
bánh quy không? Chị dạy em làm.”

“Muốn.” An Dao lập tức gật đầu. Cô rất thích nấu nướng và làm bánh.

Nếu làm xong, lại có thể cho An Thực nếm thử.

“Được, vậy chúng ta vào làm bánh, rồi ra ăn tiếp nhé.”

“Vâng.”

Vậy là nhờ Tố Nghi mà mọi người thoát nạn, bác sĩ Hà không cần đến,

thuốc cũng không cần chuẩn bị, An Thực nhanh chóng sai người dọn sạch
đống thức ăn trên bàn, chỉ để lại chén dĩa giống như vừa ăn hết. Lăng Nghị
cười khẩy “Cuộc đời tôi, lần đầu tiên được thưởng thức món ngon quý
hiếm như vậy đấy.”

Phong Duật Nam: “Cũng may Tố Nghi nhanh trí, tốt nhất, sau này

đừng để bảo bối của anh vào bếp nữa.”

“Cậu nghĩ còn có lần thứ hai sao?” An Thực trả lời bằng giọng bình

tĩnh, hắn nhất định sẽ không để cô xuống bếp lần thứ 2. Cuộc đời của hắn,
nếu không phải chết vì súng đạn thì sẽ chết vì thức ăn của cô mất...

Từ đó về sau, An Dao không được xuống bếp, lí do rất đơn giản, An

Thực cảm thấy, cô còn quá nhỏ, không nên làm mấy chuyện này. An Dao
hết cách cũng đành nghe theo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.