NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 44

Giao hắn cho đồn cảnh sát gần đó, trả túi sách cho người phụ nữ kia.

An Thực điềm nhiên nói "Tôi giúp em bắt cướp, nên trả công tôi bằng một
bữa trưa."

Diệp Dao nhếch môi cười lạnh "Tôi có nhờ chú sao? Lo chuyện bao

đồng."

"Một bữa trưa đối với em khó thế sao?"

"Tôi chính là không muốn ăn với chú."

Diệp Dao quay mặt bỏ đi, lại bị An Thực kéo ngược, dường như bản

tính của hắn không cho phép người khác từ chối, nâng cô lên quăng vào xe.
Diệp Dao tức đến đỏ mặt, giơ chân đạp hắn, liền bị nắm lại, vung tay đánh
cũng bị chặn, cô hừ mũi, vươn tay còn lại, nhưng An Thực cũng rất nhanh
né sang một bên, cất giọng trầm trầm bất mãn "Tôi chỉ có hai tay, nhưng
em có tin tôi giữ chặt tay chân em một cách gọn nhẹ không? Còn không
ngoan ngoãn ngồi yên?"

Diệp Dao không thể phản kháng, cũng không cách nào cự lại, đành im

lặng. An Thực rất hài lòng, nhấn ga rời đi.

Nhà hàng gần sông Hoàng Phố đông đúc người ra vào, An Thực đưa

Diệp Dao vào phòng đặt sẵn, căn phòng này cách xa với bên ngoài ồn ào,
từ trong nhìn ra cửa sổ có thể thấy rõ sông Hoàng Phố chảy dài óng ánh
nắng chiều. Diệp Dao ngồi xuống, khuôn mặt trắng mịn hiện rõ sự chán
ghét, bất mãn.

An Thực gọi món xong, đưa mắt nhìn cô "Cau có như vậy làm gì?"

Hắn còn không biết nguyên nhân, Diệp Dao nhịn không được trừng

mắt nhìn hắn. Phục vụ dọn thức ăn lên bàn, đều là món cô thích, nhiều năm
như vậy, An Thực vẫn nhớ khẩu vị của cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.