NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 171

“Cậu không tin tớ à? Hay là đúng như lời Đường Hải Băng nói? Tớ

nghĩ về cậu thế nào, cậu còn không hiểu nữa sao? Tớ đã bao giờ
giấu cậu điều gì chưa? Còn cậu, nói thật nhé, hiện giờ cái mà tớ
biết về cậu, cùng lắm chỉ là trên thế giới này có một con người là
cậu!”. Trần Tầm bức xúc nói.

“Hóa ra trong mắt cậu, tớ là người như vậy à, được, tớ hiểu rồi”.

Phương Hồi gật đầu nói: “Một người như thế cậu thích làm gì?
Thế gian thiếu gì người mà sao cậu lại thích tớ? Trần Tầm, cậu
đã bao giờ tin tớ chưa?”.

Nước mắt Phương Hồi giàn giụa, Trần Tầm thẫn thờ đứng đó,

cậu chưa bao giờ nhìn thấy Phương Hồi như vậy, cũng chưa bao giờ
nghe thấy cô nói những lời gay gắt như vậy, tự nhiên cậu không
biết phải làm gì.

“Lúc đầu tớ đã định sẽ nói chuyện nghiêm túc với cậu, kể cho cậu

nghe chuyện ngày xưa. Nhưng bây giờ điều đó không cần thiết
nữa, đối với cậu, con người tớ cũng chỉ như vậy…”.

Phương Hồi không nói thêm gì nữa, nước mắt lăn xuống lã

chã, cô quay người định chạy lên nhà, lúc đó cô thực sự rất tuyệt
vọng.

Nhưng Trần Tầm đã túm chặt tay cô từ phía sau.

Bàn tay, không phải ống tay áo, không phải cánh tay, mà là bàn

tay.

Đây là lần đầu tiên bọn họ nắm tay nhau, có thể nếu gọi là

nắm tay thì cũng hơi miễn cưỡng, nhưng sự tiếp xúc khác với bình
thường này vẫn đủ để cả hai thấy ngại ngùng, vô hình đã xoá đi sự
lạnh lùng, căng thẳng trước đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.