NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 106

“Thôi đừng bẻm mép nữa!”. Aiba hất tay tôi ra nói: “Em hỏi anh

thật nhé, rốt cuộc anh và Phương Hồi định thế nào?”.

“Anh và Phương Hồi... em nghĩ bọn anh sẽ thế nào?”. Tôi ngoan

ngoãn ngồi xuống đáp.

“Làm sao em biết được? Thời gian trước em thấy anh bám riết

lấy người ta, như chú chó vớ được khúc xương, nhưng từ hôm ở Bắc
Kinh sang lại thấy khác. Anh định thế nào hả? Có định theo đuổi
Phương Hồi nữa hay không?”. Aiaba ngồi đối diện với tôi hỏi.

“Anh định hay không? Anh định thì làm được gì, người ta không

chịu hợp tác thì anh cũng chịu”.

“Anh không cố gắng thì người ta có hợp tác được không? Nếu

em là anh, dù phải theo đuổi đến tận chân trời góc bể cũng phải theo
cho bằng được!”.

“Hay là em có ý đồ gì xấu với Phương Hồi hả? Sao anh cứ có

cảm giác là em còn sốt ruột hơn cả anh nhỉ?”. Tôi ghé sát vào hỏi.

“Biến đi! Đáng lẽ tôi không nên sang tìm anh!”. Lần này Aiba

đã bực thật, cô nàng đứng dậy bỏ ra ngoài.

“Cái mà Phương Hồi cần, anh không thể cho được!”.

Tôi liền nói với theo, Aiba bèn dừng lại, cau mày nói: “Cậu ấy

cần cái gì mà anh không cho được? Cậu ấy chỉ cần một tình yêu
không bao giờ có sự phản bội, một người có thể mãi mãi ở bên cậu
ấy, cái mà cậu ấy cần có gì là quá đáng không?”.

“Trước hết tình yêu mà Phương Hồi cần không phải là tình yêu

do anh trao, thứ hai mãi mãi là cái gì? Mãi mãi được bán theo cân
hay theo đống?”. Tôi nhìn cô nàng và nói với vẻ chán chường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.