NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 108

Bất luận nói thế nào, thực tế trước mắt là, tôi thực sự không

biết phải làm thế nào với Phương Hồi.

Ngày tháng trôi dần, những ngày còn lại của tôi ở Australia đã

bước vào giai đoạn đếm ngược. Vì Phương Hồi vẫn còn ở lại nên
trước khi về nước, tôi không hề vui mà lại cảm thấy lưu luyến,
bịn rịn khó tả trước giờ phút chia tay. Tôi tưởng tượng ra rằng có lẽ
Phương Hồi cũng có suy nghĩ đó, vì thời gian đó cô thường xuyên
sang phòng tôi, nói dăm ba câu chuyện, mượn mấy thứ đồ linh
tinh, sau đó ở lại giúp tôi thu dọn va li hết lần này đến lần khác.

Tôi nhìn đám hành lí của mình bị thay đổi vị trí qua bàn tay của

Phương Hồi và bất chợt mỉm cười. Người nào không hiểu lại tưởng
cô là người yêu của tôi. Còn cô làm hộ tôi những việc này bằng tâm
trạng như thế nào?

“Anh bảo này... cái va li đen bị em hành hạ mấy lần rồi? Cũng

đâu có thấy đặt thêm được đồ gì đâu!”. Tôi cười nói.

“Ai bảo thế, vừa nãy có chiếc cốc này không? Có lọ dầu này

không? Đồ đạc mang về chỉ có hạn, anh để trống nhiều thế này,
chẳng lẽ anh còn định quay lại chuyến nữa để lấy à?”. Phương Hồi
chỉ cho tôi nói.

“Nếu em bảo anh quay lại, anh sẽ quay lại!”. Đột nhiên tôi buột

miệng.

Phương Hồi liền sững lại, ngại ngùng vuốt tóc nói: “Anh chỉ

nói linh tinh! Thôi em mặc kệ anh đấy!”.

Nói rồi cô liền đứng dậy, tôi nhìn theo dáng đi mềm mại của

cô, không kìm được bèn gọi: “Phương Hồi!”.

“Thôi nhé, ngày mai lên máy bay rồi, anh thu dọn lần nữa đi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.