NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 11

2

Tôi không thể ngờ rằng lại có một ngày tôi được nghe Phương

Hồi kể về chuyện cũ của cô tại Bắc Kinh, lúc đầu tôi vẫn tưởng
rằng sau khi quay về Bắc Kinh, chắc chắn chúng tôi đã làm lại
từ đầu, nhưng nhìn Phương Hồi đang thẫn thờ mà nước mắt lưng
tròng, mọi thứ đã hóa thành bong bóng xà phòng.

“Em khóc gì vậy, lại nhớ đến cậu ấy à?”. Tôi hỏi cô.

Phương Hồi lặng lẽ gật đầu, tôi hít một hơi thật sâu và nói:

“Cũng không thể nhớ mãi như thế được!”.

Phương Hồi nhìn hàng đồ uống socola nóng trước mặt, hơi

nóng bốc lên nghi ngút, giọng cô từ đó vọng lại, nghe rất hư vô.

“Trương Nam, em xin lỗi, hiện tại em vẫn chưa thể”.

“Em có thể kể cho anh biết sau đó thế nào được không? Sau đó

thế nào?”. Tôi hỏi với vẻ rất không cam tâm.

“Sau đó ạ...”. Miệng Phương Hồi nở một nụ cười chua chát, tôi

thấy cô dần dần bình tĩnh trở lại và đắm mình trong những năm
tháng đó.

Mùa hè năm Phương Hồi học lớp 11, lần đầu tiên cô được gặp

mẹ Trần Tầm – bà Trương Hiểu Hoa.

Trước đó cô cũng đã từng được xem ảnh, chỉ có điều ảnh chỉ thể

hiện trên một mặt giấy, khi được gặp một con người lập thể, vẫn
khiến cô cảm thấy luống cuống. Lúc đầu cô không định gặp bà
Trương Hiểu Hoa, cô đã đòi về từ lâu, nhưng Trần Tầm vẫn kéo cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.