NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 9

yêu, lúc cắt tóc mái, lông mi chớp liên tục, khiến tôi chỉ muốn
bước đến thơm một cái. Tôi ngồi bên cạnh nhìn cô chăm chú mà
không hề cảm thấy thời gian trôi qua chậm.

Cậu thợ cắt tóc cho cô liền khen tôi với Phương Hồi: “Người

yêu chị tâm lí quá, rất kiên nhẫn!”. Phương Hồi ngượng quá mặt đỏ
bừng, nhưng tôi lại rất khoái chí, bèn nói với cậu thợ: “Anh không
vội đâu, em cứ cắt bình tĩnh, cắt đẹp cho người yêu anh là được!”.
Cậu thợ lại khen một hồi nữa, Phương Hồi trợn mắt nhìn tôi,
nhưng tôi vẫn rất vui vẻ.

Lúc ra khỏi tiệm cắt tóc trời đã tối, đèn trên đường đi đều đã

bật sáng, mái tóc mới của Phương Hồi khiến cô rất nhỏ nhắn, ôm
vào khuôn mặt, nhìn như học sinh cấp ba.

“Có đẹp không anh? Nhìn hơi lạ hả...”. Phương Hồi nghịch tóc

mái, rụt rè hỏi tôi.

“Đẹp lắm! Rất đẹp! Tự nhiên anh lại thấy tự ti đi!”. Tôi cười

nói.

“Anh chỉ nói linh tinh! Em cắt tóc, anh có gì đáng phải tự ti

chứ?”. Phương Hồi nheo mắt nhìn tôi.

“Hiện tại nhìn hai đứa mình thấy không còn ở cùng lứa tuổi nữa,

chắc bây giờ không còn ai đoán em là người yêu của anh nữa. Haizz,
khó hiểu thật!”. Tôi giả vờ nói với vẻ chán nản.

“Ghét quá!”. Mặt Phương Hồi đỏ bừng lên, cô quay đầu bước đi

hai bước rồi nói: “Anh chỉ thích đùa thôi”.

Tôi đứng yên tại chỗ, đột nhiên cô đứng khựng lại, giữa màn đêm,

bóng cô nhìn rất nhẹ nhàng, yếu đuối, ánh đèn lấp lánh trên
đầu, nhìn như có phần trong suốt, dường như chớp mắt là sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.