NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 146

“Ui cha, người anh em! Sao ông không nói sớm!”. Tống Ninh

nhảy phắt ra khỏi hàng, bám riết Trần Tầm nói: “Vừa nãy tôi chỉ
đùa ông thôi mà, mau cho tôi mượn gọi cái, tôi chỉ báo mọi việc vẫn

n cho mẹ tôi thôi, chắc không quá một phút đâu!”.

“Thôi đi! Gọi xong cho mẹ ông chắc chắn ông còn gọi cho ông

nội ông, sau đó lại ông bà ngoại, cậu tư, mợ hai gì đó, không cẩn thận
lại gọi cho chị ruột, em họ nữa, điện thoại tôi còn chưa đầy 100 tệ,
một mình ông ngốn sạch mất! Không được!”. Trần Tầm giơ cao
điện thoại lên cười nói.

Tống Ninh vừa cười vừa chửi vừa cướp, hai đứa đang đùa thì cánh

tay cầm điện thoại của Trần Tầm đột nhiên bị một người khác túm
lại.

Trần Tầm ngoảnh đầu lại, nhìn thấy một cô gái rất xinh

đang túm ống tay áo cậu với vẻ mặt khó xử, mặt cô hơi đỏ, mắt
chớp chớp với vẻ bối rối, nói nhỏ: “Bạn à... cho tớ... mượn điện
thoại của bạn để gọi một lát được không? Tớ... tớ có việc gấp. À! Tớ
sẽ không gọi lâu đâu, một lát thôi!”.

“OK, cậu gọi đi! Đừng quan tâm đến chuyện thời gian, cứ nói cho

xong chuyện đi đã!”. Trần Tầm không ngần ngừ mà đưa ngay điện
thoại cho cô gái nói.

Ánh mắt cô gái lộ rõ vẻ vui mừng, vội bấm số về nhà, chỉ một

lát sau, gọi điện thoại xong, cô gái liền cẩn thận trả lại điện thoại cho
Trần Tầm và nói: “Cảm ơn bạn nhiều! Bạn tớ ở nước ngoài gửi cho
tớ đĩa CD, trước khi đi tớ lại quên nói với nhà, không đi lấy thì quá
hạn mất. Năm rưỡi bưu điện nghỉ làm việc, suýt thì không kịp, may
mà có điện thoại của bạn! À, tớ gửi bạn ít tiền nhé!”.

“Tiền nong gì chứ! Bạn bè cùng trường cả mà, bạn không phải

khách sáo đâu!”. Trần Tầm cười đón lấy điện thoại và hỏi: “CD gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.