NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 232

chắc chắn là đau, đã có gan làm chuyện đó thì phải có sự chuẩn bị
trước về mặt tinh thần mới đúng!”.

Dương Tình xấu hổ mặt tái nhợt, Ngô Đình Đình liền đáp rất

dứt khoát: “Có dùng ạ! Bác sĩ kê đi ạ!”.

Chỉ một mình Dương Tình được vào phòng phẫu thuật trong cùng,

cô khúm núm nghe theo lời nhắc nhở của cô y tá mặc quần áo và đi
dép vào, Ngô Đình Đình đứng ngoài nhìn không rõ, chỉ thấy nét mặt
cô vô cùng tội nghiệp. Một lát sau, Dương Tình từ trong đi ra, đôi
chân cô đi không vững mà cứ dạng ra. Hai người phụ nữ ngồi ở ghế
đều nhìn cô bằng ánh mắt thương cảm, Ngô Đình Đình vội bước
đến đỡ bạn.

Ngô Đình Đình liền hỏi nhỏ: “Cậu đi được không?”.

Dương Tình nghiến răng nói được, nhưng nước mắt đã lăn dài

xuống gò má. Ngô Đình Đình nhìn mà thấy xót xa, mắt cũng đỏ
hoe.

Ra khỏi cửa phòng khám phụ khoa, Trần Tầm và Tôn Đào liền

bước đến, Tôn Đào vội khoác cho Dương Tình một chiếc áo nhưng
Dương Tình không hề để mắt đến cậu. Nét mặt đứa nào cũng nặng
nề, ra cổng liền bàn nhau xem về thế nào, nhưng sau khi nộp
tiền phẫu thuật, tiền thuốc mê, tiền thuốc, trong tay bọn họ chỉ
còn lại 10 tệ, ngay cả tiền đi taxi cũng không đủ nên đành phải đi xe
bus về.

Xe bus rất đông người, không có chỗ ngồi, bọn họ đành phải

đứng, ngay cả chỗ dựa tốt cũng không có. Tôn Đào nhìn ánh mắt
vô hồn của Dương Tình, trong lòng vô cùng buồn bã. Đột nhiên cậu
chen vào cạnh một chiếc ghế, mắt đỏ hoe nói: “Bạn cháu bị ốm,
cô ấy không thể đứng được. Cô bác anh chị nào tốt bụng nhường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.