NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 244

tuần. Lúc đó tớ bảo mẹ tớ đến đón là được. Nhóm nhạc cụ của
Trần Tầm và hội sinh viên trường đang lo tổ chức cuộc thi hát
karaoke, dạo này bận lắm”.

“Ừ”. Lí Kì chỉ ừ rồi thôi, cô cũng không nỡ lòng nói thêm gì nữa

với Phương Hồi. Thực ra hôm qua Lưu Vân Vi về phòng kể với cô
rằng, gặp Trần Tầm và Thẩm Hiểu Đường ngồi ăn cơm với mấy
người trong nhóm nhạc cụ ở nhà ăn, chuyện trò ồn ào đến mức
đứng ở ngoài cũng nghe thấy. Đầu bên kia tiếng đàn tiếng hát
rộn ràng, đầu bên này vắng tanh, buồn tủi, Lí Kì cũng thấy
thương thay cho Phương Hồi.

Mãi đến tận thứ sáu Trần Tầm mới biết chuyện Phương Hồi

bị trẹo chân, mấy hôm trước không có thời gian liên lạc với cô, thứ
sáu muốn hỏi cô có về nhà cùng không, nhưng không tài nào gọi
được cho cô vì máy cô luôn ở trạng thái tắt. Buổi chiều sau khi tan
học, Trần Tầm gọi vào số máy phòng Phương Hồi, Lí Kì nhấc
máy, sau khi nghe thấy giọng cậu, cô bạn tỏ ra lạnh lùng hẳn.

“Phương Hồi vừa xuống sân”.

“Ừ, thế để tớ xuống sân đợi cậu ấy”.

“Thế cậu phải đợi một lúc”. Lí Kì “hứ” nhỏ một tiếng rồi đáp.

“Có chuyện gì vậy?”. Trần Tầm có cảm giác Lí Kì đang muốn

nói điều gì.

“Cậu ấy bị trẹo chân trong giờ thể dục hôm thứ tư, phải vịn cầu

thang xuống từng bước một. Sao vậy, cậu không biết chuyện à?”.

“Ừ... thôi thế đã nhé, tớ xuống chỗ cậu ấy đây, cảm ơn cậu! Bye

bye!”. Trần Tầm cảm thấy đầu óc mình đột nhiên trống rỗng,
rồi cậu vội vàng cúp máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.