NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 246

thì cô đã tắt máy. Nhìn Phương Hồi trong tình trạng này, lại nhớ
đến cuộc điện thoại ngày hôm đó, trái tim Trần Tầm như bị ai véo
mạnh một cái, vô cùng đau đớn.

Cậu liền cau mày hỏi: “Sau đó sao em lại tắt máy?”.

“Hết pin...”.

“Thì sạc pin chứ sao! Hoặc không gọi vào phòng anh cũng được

mà!”.

“Ổ điện dưới gầm bàn... cúi xuống không tiện, em ngại làm

phiền người khác”. Phương Hồi bình thản nói.

Trần Tầm cảm thấy cảm giác đau đớn trong tim càng rõ rệt

hơn, bất giác cậu đưa tay ra định ôm Phương Hồi, nhưng Phương
Hồi đã nghiêng người tránh đi.

“Xe đến rồi, em về đây, bye bye”. Phương Hồi đeo ba lô lên

nói.

“Hay là để anh đưa em nhé!”.

“Không cần đâu anh”.

“Thế tối anh gọi cho em nhé”.

“Vâng”.

Phương Hồi quay đi, bước được mấy bước thì dừng lại, cô ngoái

đầu lại nói: “Thực ra, hôm đó anh cũng có thể gọi điện vào phòng
em...”.

Nói xong cô liền bước đi, lái xe xuống xe, đón lấy ba lô và mở

cửa cho cô rồi đóng lại, chiếc xe màu bạc liền lao vút đi, Trần
Tầm đứng đằng sau, thẫn thờ nhìn theo hồi lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.