NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 67

hết sách vở, bút, thước vào thùng rác, cũng có người xé giấy ghi tên
và số báo danh của mình dính trên bàn ra và cất đi cẩn thận. Cho
dù là niên đại nào, những kì thi như thế nà đều có thể coi là những
vở bi kịch, hài kịch của cuộc đời con người.

Lúc ra khỏi cổng, Phương Hồi nhìn thấy Trần Tầm và Triệu

Diệp đã lấy xe xong và đang đợi cô. Lúc đó Trần Tầm đang nói
chuyện, Triệu Diệp chỉ ra đằng sau, Trần Tẩm ngoảnh đầu lại và
nở một nụ cười rất tươi, cậu ra sức vẫy tay và vỗ lên khung xe đạp của
mình. Phương Hồi nói lúc đó cô có cảm giác như muốn khóc,
nhưng cô không khóc, mà chạy ngay về phía Trần Tầm, chạy về
nơi có ánh nắng rực rỡ nhất trong trái tim cô.

Bọn họ đã gặp nhau ở cổng trường F, vừa đến Lâm Gia Mạt liền

kéo ngay Phương Hồi, hào hứng nói: “Cuối cùng thì đã thi xong!
Cha mẹ ơi, sao đến bây giờ tớ lại cảm thấy không thực tế tí nào
cả!”.

“Ừ! Vậy là coi như bọn mình đã tốt nghiệp rồi đấy!”. Phương

Hồi gật đầu nói.

“Không phải coi như mà là thực sự”. Triệu Diệp tiếp lời nói: “Kể

từ năm lớp 12 - khi tuyên thệ trở thành người lớn là bọn mình đã có
quyền công dân rồi, cũng sắp 20 rồi. Kể từ hôm bọn mình khắc
tên lên cây là bọn mình đã bye bye trường F rồi. Bọn mình đã thi
xong từ lúc nãy rồi. Các anh chị em, bọn mình có thể bắt đầu cuộc
chinh chiến mới - đến đường Quỷ chứ?”.

“Đi thôi đi thôi!”. Trần Tầm khua tay nói: “Hôm nay chắc

chắn phải ăn một bữa thật đã”.

Mấy đứa đến đường Quỷ, ngồi xúm quanh nhau. Triệu Diệp

liền gọi luôn 20 con tôm cay, hồi đó Bắc Kinh rất chuộng ăn
món này, 2 tệ/con, ngon mà lại rẻ, cả đường Quỷ đều là các quán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.