NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 125

đây.

- Thôi, tôi đi tắm rửa một tí đây, đi đường bụi bặm lắm. Sẽ gặp nhau ở
câu lạc bộ.

Không phải chỉ có một mình trung tướng. Có cả tên thiếu tá Mi-le,
trưởng ban mật thám s.s. ngồi đối diện với lão.

Lút rất ghét cái tên Giét-ta-pô tự phụ, láo xược này và vừa ngạc nhiên
vừa khó chịu khi thấy hắn ngồi chễm chệ trong văn phòng tư lệnh... Chắc
Mi-le xộc thẳng vào chỗ E-véc trong khi Lút đang chạy đi đâu chốc lát.

- Anh Lút - lão trung tướng trỏ vào cỗ ghế bành bên cạnh Mi-le - Ông
thiếu tá đến có việc cần và tôi muốn rằng anh cũng tham gia thảo luận, ông
Mi-le muốn biết rõ ý kiến nhận xét của anh đối với viên sĩ quan đặc trách là
trung úy Hen-rích Phôn Gôn-rinh.

Lút ngơ ngác nhìn lão trung tướng rồi nhìn sang Mi-le. Cái mõm của
hắn mới đáng tởm làm sao kia chứ! Nhất là cái mũi nhọn hoắt với cái cằm
gãy làm cho hắn có vẻ một con chó săn hung hăng. Còn đôi mắt tròn ti hí thì
nhìn xoáy vào mặt người ta một cách xoi móc, như hai mũi khoan.

- Tôi quen biết trung úy Hen-rích Phôn Gôn-rinh kể từ ngày anh ấy mới
đặt chân tới sư đoàn này và có thể nói tóm tắt rằng, đó là một sĩ quan có học
thức, có khả năng và hoàn toàn đáng tin cậy.

- Ông Mi-le thấy đấy, ý kiến của viên bí thư hoàn toàn giống ý kiến tôi
- E-véc gật gù.

- Thưa Trung tưống, tôi cũng không nghi ngờ gì Nam tước Phôn Gôn-
rinh đâu, nhưng chúng tôi đã nhận được lòi tố giác - Mi-le giơ ngón tay,
cười nham hiểm - lời tố giác đó cụ thể như thế nào thì tôi không thể nói ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.