NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 280

nom thấy cái cóc khô gì hết. Chúng chỉ nhìn thấy đấy, cái mô đất cao lên đấy
thôi; nếu bọn du kích tiến đến gần hơn, chúng có lọt hẳn vào trận địa đi nữa
thì cũng chả có một viên đạn nào làm sước da chúng cả.

Pha-un lặng thinh, mồ hôi trán toát ra ướt đầm. Hen-rích cũng im lặng
quay về căn phòng vừa là phòng giấy vừa là phòng ngủ của Pha-un.

- Mang sổ trực nhật ra đây!- Hen-rích hạ lệnh cho Pha-un và rút bút
máy để ghi vào sổ những nhận xét về cuộc kiểm tra vừa rồi.

Pha-un hoảng hốt. Hen-rích hỏi tiếp với giọng mềm mỏng hơn.

- Ông luyện tập cho bọn lính này từ bao giờ đấy?

- Thưa Thượng úy, ông cũng biết đấy, tôi đến đây mới được một tuần lễ
thôi. Trước kia tôi công tác trên Ban tham mưu trung đoàn. Mọi tai vạ xảy ra
chung qui đều tại vì tôi vừa mới đến đây, chân ướt chân ráo, nên chưa kịp
luyện tập cho lính chiến thuật phòng ngự bằng tiểu liên, mà đại đa số bọn
này đều là lính mới, chúng tập trung về đây sau khi đã bị thua bên mặt trận
phía Đông.

- Tại sao ông bị thuyên chuyển đến đây?

- Thưa Thượng úy, vài tuần trước đây thằng em trai của tôi từ mặt trận
phía Đông trở về đã bị mất một chân... Đúng vậy, nó trót nói lỡ mồm điều gì
đó, nên đã bị tống vào trại tập trung. Còn tôi thì họ chuyển về đây... Bây giờ
mà cấp trên thấy những lời nhận xét này của ông, thì tôi sẽ không được ở lại
đây nữa, mà nhất định sẽ bị đẩy sang mặt trận phía Đông mất thôi... Pha-un
nặng nề thở dài rồi ngồi phịch xuống giường.
Hen-rích ghi ngoáy vào quyển sổ mấy dòng:

"Theo lệnh của Trung tướng E-véc - Tư lệnh sư đoàn ngày 24-11-1942

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.