NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 305

bào ở đây tất sẵn sàng che giấu cho Pôn để tìm dịp đưa anh ta đến một địa
điểm an toàn.

Hen-rích giở bản đồ ra. La Tra-ven-xa là một làng nhỏ cách Xanh Rê-
mi chừng ba mươi lăm cây số về phía tây. Cứ đủng đỉnh vào khoảng ba giờ
chiều cũng có thể đến nơi rồi. Gần làng chẳng có một mục tiêu quân sự nào
cả. Do đó quân Đức không đóng đồn ở dấy.

- Mở máy đi, Cuốc- Hen-rích vui vẻ bảo gã lính hầu, rồi ngồi vào bên
cạnh gã.

Cuốc dận ga, chiếc kim chỉ tốc độ vọt lên trên. Nhưng sau khi chạy hết
một cây số đầu tiên, tốc độ liền giảm xuống. Con đường ngoằn ngoèo bò lên
núi, vả lại đã lâu nó cũng chẳng được sửa sang gì cả. Mặt đường đầy những
ổ gà bị nước mưa xói trũng, cho nên bùn bắn tứ tung bám vào thành xe. Đã
bao nhiêu lần Cuốc phải xuống xe lấy khăn lau tấm kính phía trước.

Ba giờ rưỡi chiều họ mới đến La Tra-ven-xa. Hen-rích kinh ngạc trước
cảnh đẹp đặc sắc của cái làng miền núi này, nom giống như bức họa xinh
xắn nép mình bên dòng suối rộng chảy xuôi về phía đông, hợp thành một
hình bán nguyệt. Con đường làng nho nhỏ cũng uốn theo hình bán nguyệt.
Hai bên là những hàng cây cao um tùm gợi lại hình ảnh của con đường hầm
xanh xanh, chạy sát bên bờ suối, bò lên tận quả núi dốc đứng sừng sững trên
mặt nước. Trên bờ bên kia những dãy núi đá chồng chất lên nhau hỗn độn.
Hen-rích bảo Cuốc lái xe thẳng đến trụ sở xã và lúc đó anh mới sực nhớ ra là
mình chưa biết tên họ của mẹ bà Tác-van. Đành phải hỏi vậy!

- Chào ông!- Hen-rích lên tiếng chào lão già đang ngồi bên bàn hí hoáy
viết.

- Lạy quan lớn!- Lão già nhăn nhó đáp lại rồi liếc nhìn Hen-rích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.