NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 321

mỗi một việc, hình như tôi đã tóm cổ đúng cái tên du kích đã giết hụt mình.

- Nó ở đâu rồi?

- Lát nữa Cuốc sẽ lôi cổ nó sang cho ông. Tôi chắc là mình không lầm
đâu, mặc dù chưa có bằng chứng gì rõ ràng. Ông hãy giam nó lại vài ngày
đã, cứ chộ già vào, rồi sau đó hãy hỏi cung.

- Đã vào tay tôi là phải phun ra hết!- Mi-le bô bô trong máy bằng một
giọng tự đắc.

... Và mấy hôm sau, tài liệu bí mật của máy ngắm để ném bom tự động
đã được mang ra nghiên cứu ở cách thung lũng Ma những hàng vạn cây số

MI-LE ĐƯỢC THƯỞNG

Tướng E-véc không chịu trách nhiệm về việc lùng bắt Pôn. Lão chỉ có
bổn phận giao cho Mi-le một số lính và số sĩ quan cần thiết mà thôi. Các đơn
vị được đi săn Pôn chẳng báo cáo và chẳng nhận chỉ thị gì của phòng tham
mưu sư đoàn về việc này cả. Mọi việc đều do cơ quan SS đảm nhiệm, nghĩa
là do một mình Mi-le điều khiển. Người ta trù tính là cuộc lùng bắt này chỉ
kéo dài chừng hai hôm thôi, nhưng thực ra đã hơn bốn ngày đêm rồi mà vẫn
chưa một kẻ nào mò ra dấu vết của Pôn cả. Tin ấy làm cho E-véc vô cùng
hởi dạ. Tất nhiên, không phải là lão thương hại Pôn đâu, dù chỉ một mảy
may thôi. Trái lại, lão biết rằng Pôn sẽ gây tác hại tày trời cho nước Đức nếu
anh tiết lộ ra những bí mật của công xưởng ngầm. Giá Pôn rơi vào tay lão
thì lão chả ngần ngại gì mà không bắn võ sọ ra. Nhưng sự thất bại của bọn
SS, và của Mi-le đã bù lại một phần nào nỗi nhục nhã của lão: Lão cảm thấy
nhục nhã từ ngày bị mất tín nhiệm với cấp trên. Phải, chính Pôn đã mở mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.