NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 347

quyền nói ra với anh. Nhưng tôi đang ở trong tình trạng bế tắc. "Bà chị họ"
mà anh đã gặp ở Bông-vin đã bị bắt rồi, ngay trên sân ga Xanh Rê-mi. Chị
ấy đến gặp chúng ta... gặp tôi. Người ta sắp hành hạ chị ấy. Anh chớ hỏi vì
sao và thế nào nhé! Giá mà đó là điều bí mật của riêng tôi thì tôi sẽ nói cho
anh rõ. Nhưng tôi không thể nói được. Làm sao bây giờ? Anh có thể giúp tôi
không?

Hen-rích bóp mạnh bàn tay của Mô-níc đến nỗi nàng suýt bật kêu lên.

- Tôi xin làm hết mọi việc mà mình có thể làm nổi, Mô-níc ạ. Và tôi sẽ
không hỏi cô điều gì cả, ngoài cái điều sẽ giúp cô tiến hành công việc này.
Nhưng... bọn Giét-ta-pô có nghi ngờ gì cô không đã?

- Có, chúng có thể nghi ngờ cuộc gặp gỡ giữa tôi với "bà chị họ" nếu
chúng đã biết được chuyên đi Bông-vin của tôi.

- Chuyến đi của cô thì chúng nắm được rồi. Nhưng tôi đã lừa tên Mi-le
để hắn tin là cô đi để gặp tôi, và dường như hắn cũng tin là thật thì phải.
Mong cô tha cho cái lỗi nhận xằng ấy nhé. Nhưng Mi-le đã nghi chuyến đi
của cô có dính líu tới việc du kích lật đổ đoàn xe lửa chở vũ khí, nên tôi
phải...

Mặt Mô-níc bỗng đỏ ửng.

- Tôi hiểu anh lắm. Cảm ơn anh, Hen-rích! Nếu có chuyện gì tôi có thể
bảo là tôi đã vào phòng riêng của anh có được không?

- Nhất định là được. Nhưng trong lúc Cuốc báo cáo lại cho tôi lời dặn
của Phen-ne thì cô không có mặt trong phòng tôi đấy nhé. Nhớ chưa?... Bây
giờ đến chuyện "bà chị họ"... Chị ấy có thể làm liên lụy đến cô không?

- Có chứ, vì chị ấy đến thăm tôi cơ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.