NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 360

- Ông Mi-le!- Hen-rích vỗ vai Mi-le - Có thể gặp riêng ông một chút
được không?

Mi-le và Hen-rích rời xa chiếc bàn một quãng.

- Tôi yêu cầu ông một việc nhỏ thôi. Mi-le, ông để tôi thi hành bản
phán quyết này cho! Dô-ghen của ông không đủ khả năng làm cái trò đó
đâu. Mà thú thật với ông, con bé làm tôi mê mẩn cả tâm thần... ông hiểu tôi
chứ?

- A, đấng Ăng-tôn thiêng liêng không đứng vững nổi trước mồi ngon
rồi! Mòi cậu! Cứ thưởng thức đến bao giờ cũng được!- Mi-le đổi giọng xưng
hô cậu cậu tớ tớ - Cậu muốn ở tại đây hay thích mang cô ả về phòng riêng
đấy? Này, nhớ đừng hở ra cho ai biết nhé!

- Cậu cứ yên trí, mình có cả chìa khóa cửa sau đây rồi.

- Cố gói ghém mà giải quyết xong trước sáng đi nhé! Dô-ghen, ông chỉ
Nam tước địa điểm hành hình của ông đi! Gớm đã ngủ lăn ra rồi! Thôi, thế
tớ hướng dẫn cho cậu vậy. Từ trong phố nhỏ của chúng mình có một đường
chạy thẳng lên núi cao, phía trên dòng suối. Cậu đặt con bé trên bờ vực
thẳm, rồi bắn hoặc đẩy nó xuống, có ma nào biết được ai bị thả xuống dòng
suối này, nước sẽ cuốn xác về tít tận phương Nam thế là yên chuyện...

- Hiểu rồi. Thôi, cậu cho người đưa tiên nữ ra ô-tô đi và bảo lấy cái gì
quấn nó lại. Mặc cho tên xạ thủ tiểu liên kia muốn xoay con bé ra ra sao thì
xoay, mình vối cậu làm thêm cốc nữa đã. Nào cậu rót đi, tay mình run lên
bần bật rồi đây này... đúng là chưa quen.

- Ổ, lần đầu tiên ai mà chả thế!- Mi-le xoa vai Hen-rích ra điều kẻ cả -
Không việc gì, rồi sẽ quen dần!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.