NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 399

SS - Hen-rích vừa nghĩ bụng vừa lần xuống theo bậc thang - Thằng này tinh
hơn Mi-le, vả lại nó không phụ thuộc vào mình như Mi-le. Khó nhỉ. Nhưng
phải tìm cho ra chỗ yếu của tên có "tâm hồn quý tộc" kia... Hắn đánh giá khả
năng mình cao quá, cái đó đã rõ! Những lời hắn nói về đấng siêu nhân tỏ
ra... Thật là tính muốn làm to! Những con người như thế thường hám danh
và đầy lòng tự ái. Tạm thời cứ xoáy vào mấy điểm yếu ấy đã...".

Dô-ghen từ trong nhà đi ra làm đứt quãng những ý nghĩ của Hen-rích.
Gã hí hửng ra mặt.

- Tôi thành thật cảm ơn ông đã đánh giá đúng khả năng tôi, thưa Nam
tước - Dô-ghen vừa nói vừa chui vào xe. Sau khi nghe Hen-rích tâng bốc, ca
tụng khéo một hồi hắn lấy làm khoái chí lắm.

- Thưa Nam tước, Nam tước quả là một nhà tâm lý học tinh tê và là một
con người ăn nói lịch thiệp. Bây giờ cũng chưa muộn lắm, tôi sẽ vô cùng
hân hạnh, nếu được tiếp Nam tước tại nhà riêng một lúc. Chúng ta sẽ tiếp tục
chuyện trò bên cốc cà- phê đặc. Tiếc là tôi không thể mời một cách khác
hơn, vì hôm nay còn bận việc, vả lại tôi cũng cần tiếp sức để thức đêm.

- Uống cà-phê đặc để nói chuyện triết lý - trường hợp này ở Xanh Rê-
mi hiếm có thật. Lấy làm hân hạnh nhận lời mời của ông. Tôi đang nhớ cà-
phê và thèm chuyện triết lý đấy! - Hen- rích cười xòa.

Mùi xì-gà và cà-phê tỏa khắp ngôi nhà ba gian nhỏ bé của Dô-ghen. Rõ
ràng mấy gian nhà này ít khi được thông hơi nên những mùi kia đọng lại
thành một bầu không khí ngột ngạt. Trên tường, dưới sàn đều căng những
tấm thảm mềm mại, cửa sổ đều che màn, ngoài ra còn la liệt những tượng,
lọ, chai mẹ chai con. Trơ trẽn nhất là bức chân dung to tướng của Nít

1

lồng

trong chiếc khung thô sơn đen, không trang điểm gì hết.

Thấy Hen-rích nhìn bức ảnh, Dô-ghen cảm động nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.