NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 476

những phân lãi để trừ vào số lãi của món tiền nợ ông.

- Ông nên xem đó là bổn phận của một người bạn thì hơn.

Sau khi vòi được năm chục mác, Cu-bít ra khỏi phòng, mồm huýt sáo
rối rít.

Kim đồng hồ chỉ mười giờ kém mười lăm, Hen-rích xuống tiệm ăn, hy
vọng gặp Mô-níc, nhưng không thấy nàng ở phòng ngoài. Bà Tác-van cho
biết nàng đang ở trong phòng riêng.

- Vậy bà cho phép tôi lên để gặp cô ấy, tôi cần nói với cô ấy vài lời
thôi. Và nếu có ai hỏi tôi, bà bảo giúp là tôi đi vắng. Hôm nay tôi không
muốn gặp mặt người nào cả.

Tin của Cu-bít báo cho Hen-rích làm anh lo ngay ngáy. Thật vậy, bây
giờ thì Mi-le chưa dám đụng đến Mô-níc, và Cu-bít sẽ ngoan ngoãn cúi đầu
tuân theo mọi mệnh lệnh của anh đế dễ ngửa tay ra vay tiền, nhưng chỉ kéo
dài được tình trạng này trong khi bản thân Hen-rích còn ở ngoài vòng nguy
hiểm. Nếu anh có việc gì, thì nhất định Mô-níc sẽ bị bắt, bọn Giét-ta-pô đã
có lần chú ý đến nàng rồi. Anh mà bị khử thì Mi-le không còn ngần ngại gì
nữa mà không bắt nàng để trả thù. Không được. Bây giờ vẫn còn kịp, phải
cứu lấy nàng, thậm chí nếu có vĩ thế mà anh phải xa nàng đi chăng nữa.

- Hen-rích, từ nay trở đi tôi xin chịu anh là có tài thôi miên đấy nhớ -
Mô-níc nở nụ cười, khi Hen-rích hiện ra trên ngưỡng cửa phòng nàng.

- Sao cô lại có ý nghĩ ấy?

- Chỉ vì tôi đang nghĩ đến anh đấy thôi.

- Và tôi cũng đang nghĩ đến cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.