NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 608

thô tục như chúng tôi thì nữ bá tước thậm chí chả thèm ngó đến nữa. Và tôi
rất ngạc nhiên trước sự thò ơ của ông đối với mối tình nồng nàn ấy. Nàng
đẹp đấy chứ!

Sten-ghen cau mày:

- Ả ta là người Ý. Mà tôi lại muốn rằng con mình phải mang dòng máu
A-ri-ăng thuần tuý.

- Thế tòa lâu đài và món gia sản kếch sù kia không hấp dẫn ông hay
sao? Còn về dòng máu thì tôi thiết tưởng nó cũng thuộc loại cành vàng lá
ngọc như của tôi cùng ông thôi. Cũng dòng dõi quý tộc lâu đời đấy chứ!

- Trước kia tôi đã đính hôn với người khác nhưng thú thực rằng trong
thời gian gần dây, từ khi tình thế bắt đầu bất lợi cho chúng ta, tôi đâm ra
lưỡng lự. Xét cho cùng, muốn có một chỗ nương thân yên ổn và một cái vốn
chắc chắn thì bất động sản và ruộng đất bao giờ cũng vẫn có giá trị nhưng
khi đã vỡ tất cả thì người ta cần cóc gì chúng nữa. Ông nên hiểu là tôi đã thổ
lộ hết tâm tình với ông và mong rằng chỉ có hai ta biết câu chuyện này thôi...

- Ông Sten-ghen, ông dặn như vậy là làm tôi tự ái lên đấy, vì ít nhất tôi
cũng phải hiểu ngầm điều đó chứ.
Tên thiếu tá đã hoàn toàn yên tâm và hắn cứ thanh minh với Hen-rích mãi.
Hắn tự đánh giá mình quá cao cho nên rất sợ bị người ta coi thường.

Sau khi hẹn với Sten-ghen là chủ nhật sau sẽ đến ăn trưa, Hen-rích
nghiêng đầu chào rồi đi ra.

Làn gió lạnh hắt tuyết ướt vào mặt khiến anh tiếc là đã quên không bảo
Cuốc đỗ xe ở trước phòng tham mưu. Bây giờ đành phải cuốc bộ cho tới lâu
đài. Hay là ghé vào Mi-le mà mượn xe? Vừa đi vừa suy tính, cuối cùng Hen-
rích rẽ vào trụ sở SS

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.