NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 610

bàn chông. Cho nên phải biết điều với Đức bà Vận Hạn để ngài đừng phớt
lờ anh em đi...

- Nhưng tôi và món quà bất ngờ của ông thì có liên quan gì đến đây?
Hay ông định mang xôi gà tới lễ vị thần số mệnh?

- Tôi lại muốn dùng một điều thiện khiến vị thần ấy phải động lòng!

- Này ông Mi-le ông làm tôi rất băn khoăn. Điều thiện và ông là hai thứ
không thể kết hợp được.

- Thế tôi đã giúp ông việc gì, ông quên rồi sao?

- Không, chưa quên! Và thậm chí còn muốn đền ơn ông cả một thể?

- Hen-rích, ông có đức tính thật là đáng khen! Đôi lúc chả hiểu là ông
nói đùa hay nói thực. Có khi ông tỏ ra rất cởi mở, vô tư, nhưng thỉnh thoảng
lại hoàn toàn ngược lại, dè dặt và thản nhiên với tất cả mọi người, mọi
việc...

"Hỏng thật! Đến cả cái thằng lợn ỷ này mà cũng lần mò vào mặt trận
tâm lý..."

- Chính bản thân tôi cũng đã bắt đầu lo lắng trước những thay đổi trong
thái độ của mình. Có lẽ tôi mệt mỏi, thần kinh bị... Ông tưởng rằng chuyện
trao trả con tin là chuyện chơi đấy hay sao? Phải nghe bọn khốn kiếp chúng
cười nhạo và huýt sáo theo sau lưng mà chẳng có quyền, có cách gì để làm
hả cơn giận. Tôi thấy hình như trong giây phút đó tất cả tổ tiên tôi, tất cả
dòng họ Phôn Gôn-rinh đều nổi giận, đứng thẳng lên trong lăng mộ.

- Thế ông có muốn gặp mặt bọn đại diện du kích ấy trong một hoàn
cảnh khác không? Dù là chỉ gặp một trong hai tên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.