NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 609

Hóa ra Lê-rô tiên sinh lại chính là nhân vật mà anh cần phải quan tâm
đến trước tiên. Ông ta được tôn sùng trong nhà máy và được thiếu tá Sten-
ghen hộ vệ. Canh gác cổng biệt thự của Lê-rô không phải là bọn lính SS của
Mi-le mà là những tên quân cảm tử đã được thẩm tra kỹ càng thuộc đội bảo
vệ bên trong nhà máy phụ trách. Phải làm quen với Lê-rô và gợi chuyện ông
ta mới được. Muốn thế thì hãy đọc hết tất cả các sách nói về ngư học. Chắc
hẳn trong thư viện riêng của lão bá tước có đủ loại sách này. Thế là con cá
quả chưa được việc gì cả, mà anh đã rất cần đến con cá vàng thần!

Thấy Hen-rích đến, Mi-le có vẻ lúng túng.

- Hình như tôi quấy rầy ông thì phải nhưng chỉ xin một phút thôi. Tôi
không mang xe theo đây và nếu có thể...

- Không, không, tôi không thể để ông về ngay đâu, nhà ngoại giao đại
tài ạ! - Mi-le xua tay và đẩy cỗ ghế bành về phía Hen-rích. - Trong những
ngày gần đây tôi ít gặp ông quá! Thoạt tiên ông xa tôi vì Cu-bít, bây giờ lại
vì gã Ma-ti-ni kia... - Mi-le lấy làm đắc ý vê câu nói sắc cạnh của mình rồi
cười lên hô hố rồi bỗng ranh mãnh nheo mắt - Nhân tiện tôi đã chuẩn bị cho
ông một sự bất ngờ nho nhỏ coi như món quà đầu năm.

- Và ông sực nhớ ra món quà này ba tuần sau khi bước sang năm mới
phải không?

- Năm 1944 là năm nhuận cho nên người ta vẫn mừng xuân cho đến tận
29 tháng hai nếu không thì xúi quẩy đấy.

- Lần đầu tiên tôi được nghe nói đến cái phong tục này...

- Phong tục này vốn có từ lâu. Mà tôi lại hơi mê tín, giống như phần
đông bạn đồng nghiệp của tôi. Bởi vì thế nào chúng tôi cũng phải bước qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.