NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 88

hỏi gì về rượu bia nữa.

Cô hầu bàn tất tả chạy đi ngay.

- Ông vừa được nghỉ phép? -Hen-rích gợi chuyện.

- Tôi được về thăm nhà một thời gian, và bây giờ lại ra mặt trận.

- Ở nước nhà có gì mới không?

- Vẫn như trước,-Tên thượng úy uể oải trả lời -Tuy vậy, tôi có giữ tò
báo đây, đọc nó ông có thể biết được tất cả mọi tin mới.

Tên thượng úy rút tờ báo gấp trong túi ra đưa cho Hen-rích.

- Rất cảm ơn, để xem lúc rỗi thì thú lắm đây. -Hen-rích nói xong, cũng
móc ra một cuốn sách mỏng -Tôi cũng vừa đọc xong cuốn sách này ngày
hôm nay. Rất hay. Nếu ông muốn, xin tặng ông -Tên thượng úy cất luôn
cuốn sách vào túi, không cần xem tên nữa. Sau khi điềm nhiên uống cạn
tách cà-phê, hắn đặt tiền lên bàn, lặng lẽ nghiêng mình chào Hen-rích rồi đi
ra.
Mười lăm phút sau, Hen-rích đã ngồi trong gian buồng toa tàu mà hai hôm
nay gã dùng làm nơi ngủ tạm thời. Tên lính hầu đã biết tin chiều nay hai
thầy trò sẽ trở về phòng tham mưu, đang lúi húi thu xếp đồ đạc. Nhưng Hen-
rích chẳng vội gì. Khóa cửa và buông rèm cẩn thận xong đâu đấy, gã giở tờ
báo ra và hình như tìm kiếm một cái gì bổ ích cho mình. Gã đọc từ trên
xuống dưới rất lâu và luôn luôn dừng lại trước từng chữ, thậm chí từng chữ
cái một. Chắc hẳn những tin tức mới đó rất lý thú cho nên nửa giờ sau, khi
Hen-rích ngồi lên xe để về phòng tham mưu, Éc-vin nhận thấy sắc mặt của
tên trung úy ra vẻ tươi tỉnh hơn. Suốt dọc đường, Hen-rích khe khẽ hát một
bài du dương và lại còn vui vẻ đùa cợt nữa, điều này trước kia chưa bao giờ
thấy trong thái độ của gã đối với lính hầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.