NẠN NHÂN BUỔI GIA THỜI - Trang 50

và tằng hắng một lần nữa trước khi nói với giọng hăng hái:

— Này con, hôm nay cha viết thơ cho thằng Vương báo tin cho nó biết

là con đã chuẩn bị sẵn sàng để đưa hai đứa nhỏ lên Thủ đô ở với nó. Nó đã
nói trong thơ gởi cho cha một câu rất chí lý: “Một người đàn ông phải có
một người nội trợ trong nhà để trông coi nhà cửa, sai khiến tôi tớ”. Cha cho
nó biết là nó nên về đây rước con nếu nó xin phép được vài ngày. Nếu
không thì cha sẽ cho gia nhân đưa con lên đó. Chuyến đi này không có gì
khó khăn. Gia nhân của cha lớn tuổi và trung thành. Cha cũng sẽ đưa con
xuống thuyền. Con chỉ mất ba ngày đường và khi tới nơi, Vương sẽ ra đón
con tại bến! Sau đó con tiếp tục đi đường bộ không đầy một ngày. Tóm lại,
con không có gì phải ngại, vì gia nhân đã đi lại con đường đó nhiều lần khi
thằng Vương hãy còn trẻ. Chuyện rất giản dị. Một người đàn ông cần có
người vợ ở trong nhà. Thằng Vương nói rất chí lý.

Nàng dâu không đáp. Tâm hồn nàng đang xúc động vì những ý nghĩ dồn

dập. Nàng cảm thấy vui mừng trong lòng khi biết chồng muốn có nàng ở
trong nhà. Nàng hãnh diện vì thấy nàng hữu ích đối với chồng. Và nàng
thấy mình đã lầm khi nghĩ là chồng đã thay đổi thái độ đối với nàng. Chàng
hãy còn cần sự có mặt của nàng. Nàng run run khi cầm đôi đũa gắp một
miếng thịt gà nấu nấm mà cậu bé đòi ầm ĩ:

— Kìa mẹ, miếng trắng đó. Không, ở đây nè!
Cô chị nói với vẻ trách móc:
— Đó là miếng nội thích.
Người mẹ trẻ ngừng lại:
— Đứng rồi con à. Đó là miếng nội con thích.
Cậu bé mím chặt môi, đôi mắt trợn tròn và sáng ngời như sắp khóc. Ông

cụ liền cúi xuống gắp miếng thịt gà mà đứa cháu thích bỏ vào chén của nó.

— Đó, nội cho con.
Đứa bé cười rộ lên, thích chí.
Người mẹ nghiêm nghị bảo:
— Cám ơn nội đi con.
Sau khi đã được những gì mình muốn. Cậu sẵn sàng vâng lời. Cậu đứng

lên, cúi đầu về phía ông cụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.