NẠN NHÂN BUỔI GIA THỜI - Trang 98

bà nghĩ đúng, còn Harry thì nghĩ sai.

Bà mẹ vụt nói:
— Con có thấy Harry có gì khác?
Lane hơi ngạc nhiên:
— Nó trổ giò, cao quá. Con không thấy gì khác nữa.
Bà mẹ:
— Tánh tình nó khác thường. Mẹ không hiểu được nó.
Lane:
— Bao giờ nó cũng khác hơn thiên hạ. Lúc nào nó cũng đọc sách và

đánh đờn, những thứ mà ít ai chịu khó chú ý tới. Con thì không thích những
việc đó.

Bà mẹ ngồi xuống ghế, nhìn con, không đáp. Cậu con trai cưng của bà

đã làm bà thất vọng, đã làm bà xót xa, nhưng cậu ta không hề hay biết. Khi
sanh ra Lane, bà mẹ đã thương yêu nó một cách say đắm. Nó là huyết nhục
của bà. Nó có tóc đen và mắt nâu như bà. Nó, có cả nước da ngâm ngâm,
thân hình thanh thanh và cả đến đôi chân của bà. Bà đã nắm đôi chân đó khi
nó hãy còn trẻ, vuốt ve mơn trớn đôi chân đó và giờ đây đôi chân đó giống
hệt đôi chân bà.

Bà mẹ nói:
— Mẹ thường đọc chuyện cho con, mẹ đọc chuyện ngắn và thơ cả tiếng

đồng hồ khi con bịnh. Mẹ thường nô đùa và hát cho con nghe...

Lane nhìn mẹ có hơi ngượng:
— Mẹ cưng con lắm nhưng mà con nghĩ là tánh con giống cha, chắc mẹ

biết điều đó.

Bà mẹ ngoảnh mặt nơi khác, thở dài:
— Mẹ cũng nghĩ như vậy.
Bà không chịu nói sự thật phũ phàng đó. Bà nhổm đậy, hai tay vuốt mái

tóc, hỏi:

— Mình làm gì trong ngày hôm nay? Hôm nay là ngày đẹp nhất trong

đời mẹ con mình. Con muốn mình làm những gì?

Lane hăm hở:
— Mình nên cưỡi ngựa đi dạo một vòng. Con thích điều đó nhứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.