NẠN NHÂN BUỔI GIA THỜI - Trang 99

Đó cũng là điều mà bà mẹ và chồng bà thường làm. Dù hai người không

yêu nhau nữa, dù hai tánh ý khác nhau, nhưng cả hai đều có thể dạo chung
trên lưng ngựa. Nhưng từ ngày hai vợ chồng gây gổ với nhau, Tom bỏ nhà
ra đi và tử nạn, bà không hề cưỡi ngựa nữa. Bà chỉ nuôi mấy con ngựa vì
hai con.

Bà mẹ đáp:
— Được, chúng mình sẽ cưỡi ngựa đi dạo một vòng.

○○○

Bà đã chiều theo ý con. Con đường mòn đi sâu vào rừng. Trên nền xanh

tươi của cây lá, bóng dáng hùng dũng của Lane nổi bật lên. Bà mẹ cảm thấy
lâng lâng trong lòng. Ánh sáng mùa thu tỏa lên đầu chàng trai một hào
quang chói lọi. Bà mẹ hãnh diện đã sanh ra một con người như thế.

Bà cố giấu niềm hãnh diện vì Lane chỉ là con chớ không phải tình nhân.

Bà nói:

— Mẹ tin chắc những người đẹp trai trong bộ quân phục như con bày ra

chiến tranh.

Lane cười thật dễ dàng, những nụ cười như thế nói lên rất nhiều. Nhưng

cậu chỉ có một hãnh diện được nữ giới chú ý tới cậu.

Niềm hãnh diện đó càng làm cho cậu thêm xinh trai.
Đôi mắt sáng ngời, cặp môi đầy tự tin, hai bàn tay cầm cương thật dẻo.

Bỗng cậu thúc ngựa phi vượt lên trên. Bà mẹ giữ ngựa ở sau để được dịp
ngắm con phi ngựa. Bà nghĩ thầm: “Không chắc là Elise sẽ có hạnh phúc
bên cạnh Lane”.

Bà không bao giờ nghĩ đến vấn đề Lane có thể đem hạnh phúc lại cho

người đàn bà. Trước đó bà không hề nghĩ là Lane đã làm cho bà khổ. Các
nhà giáo thường an ủi bà. Hãy để cho cậu một thời gian. Bây giờ cậu hãy
còn trẻ, chưa biết nghĩ suy. Khi trưởng thành...

Bà mẹ đã dựa vào những lời an ủi này để đỡ khổ. Trước khi niên khóa

chấm dứt, chiến tranh đã cướp Lane khỏi ghế nhà trường và bây giờ bà mẹ
không biết thời gian có giúp cho con bà trưởng thành hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.