NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 106

Liệu đó có phải là khu đi săn của ngươi không, ở chính khu mà những

cô gái được cứu chữa?

Một chiếc xe cứu thương lao đi trong đêm, đèn nhấp nháy. Anh nghĩ

về những người đã vào phòng cấp cứu vào thời điểm nào đó trong ngày. Đó
là các EMT, các bác sỹ, hộ lý và nhân viên trực bệnh viện.

Và các cảnh sát. Một khả năng anh không muốn nghĩ đến nhưng cũng

là khả năng anh không thể loại trừ. Nghề hành pháp có sức hấp dẫn với
những người muốn đi săn lùng kẻ khác. Súng, phù hiệu là những biểu tượng
mạnh nhất của sự kiểm soát. Và nếu có quyền hành cao hơn, một người có
thể tra tấn, thậm chí là giết người khác hay không? Với một tay săn mồi
như vậy thì cả thế giới là một khu đồng bằng rộng lớn, đầy những con mồi.

Tất cả những gì hắn cần làm là chọn con mồi nào.

Chỗ nào cũng có sự hiện diện của trẻ con. Rizzoli đứng trong bếp và

ngửi thấy mùi như mùi sữa và bột hòa tan khi cô chờ Anna Garcia lau dọn
xong chỗ nước táo trên sàn nhà. Một đứa bé đang tập đi bám vào chân
Garcia, đứa khác đang lôi vung nồi từ khay bếp và gõ chúng vào nhau như
một cái chiêng. Một đứa bé đang ngồi trên ghế cao. Nó cười, miệng dính
đầy bột rau. Trên sàn, một đứa bé khác, đội mũ xộc xệch đang bò quanh,
tìm bất cứ vật gì nguy hiểm để nhét vào chiếc miệng nhỏ xinh, tham ăn.
Rizzoli không quan tâm đến trẻ con và cô thấy bồn chồn khi chúng vây
quanh cô. Cô cảm thấy mình như Diana Jones rơi vào ổ rắn.

- Chúng không phải là con tôi cả đâu - Anna giải thích nhanh gọn khi

cô cúi về phía bồn rửa. Đứa bé vẫn bám chặt lấy cô như một quả bóng buộc
xích. Cô vò mạnh giẻ rửa bát rồi lau tay - Chỉ đứa này là con tôi thôi - Cô
chỉ vào đứa bé đang bám vào chân mình - Đứa bé cầm vung nồi và đứa ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.