NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 385

khi cô ta khóc. Những cô gái khác là những con linh dương ngu ngốc,
nhưng Catherine là một con hổ cái, là người duy nhất đã từng phản ứng lại
và hút máu kẻ khác.

Cô ta mở mắt, nhìn ta. Ta thấy rằng cô ta đã hiểu. Cuối cùng ta đã

thắng. Cô ta, kẻ đáng giá nhất, đã bị đánh bại.

Ta xếp đống dụng cụ lên bàn. Chúng tạo thành tiếng leng keng dễ

chịu khi ta đặt chúng lên chiếc bàn cạnh giường. Ta cảm thấy cô ta đang
nhìn ta và ta biết ánh mắt cô ta dán vào những tấm thép không gỉ sắc nhọn.
Cô ta biết mỗi dụng cụ dùng để làm gì, vì chắc chắn cô ta đã dùng chúng
nhiều lần. Cái banh vết mổ dùng để tách hai mép vết mổ. Cái kẹp máu dùng
để kẹp chặt các mô và mạch máu. Còn dao mổ - ồ, cả hai chúng ta đều biết
dao mổ dùng để làm gì.

Ta đặt cái khay cạnh giường cô ta, để cô ta có thể thấy và tưởng

tượng chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Ta không cần nói lời nào, vẻ lộng lẫy
của những dụng cụ đó đã nói lên tất cả.

Ta sờ phần bụng không che đậy của cô ta, khiến những bó cơ bụng

của cô ta cứng lại. Đây là một cái bụng còn thanh khiết, không có vết sẹo
nào in trên mặt phẳng đó. Con dao của ta sẽ mổ cô ta như mổ một con lợn.

Ta cầm dao mổ, ấn mũi dao lên bụng cô ta. Cô ta cô hớp không khí,

mắt đảo cuống cuồng.

Ta đã từng thấy ảnh một con ngựa vằn. Cổ họng nó bị răng một con

sư tử cắm ngập. Mắt con ngựa vằn lộn ngược sợ hãi. Đó là hình ảnh ta sẽ
không bao giờ quên. Đó chính là điều ta thấy ngay lúc này trong mắt
Catherine.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.