NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 404

Ông già Hobbs quay ngoắt sang nhìn một cậu bé đang tò mò nhìn khu

để kẹo.

- Này, mày phải trả tiền thanh kẹo Snickers đó đấy?

- À… vâng.

- Vậy thì lấy tiền ra khỏi túi đi. Có không?

Cậu bé lại trả thanh kẹo về chỗ cũ, lủi ra khỏi cửa hàng.

Dean Hobbs gầm gừ.

- Thằng nhóc đó lúc nào cũng quấy rối.

- Ông biết thằng bé đó? - Cô hỏi.

- Biết cả họ hàng nhà nó.

- Còn những người khách khác thì sao? Ông biết hầu hết khách hàng

của mình chứ?

- Cô đã đi một vòng quanh thị trấn chưa?

- Rồi, nhưng nhanh thôi.

- Đúng vậy, nhanh thôi. Đi thăm Lithia chỉ cần thế. Một nghìn hai

trăm người. Chẳng có gì đáng xem lắm.

Rizzoli lấy bức ảnh của Warren Hoyt ra. Đây là bức ảnh tốt nhất họ

thu được. Bức ảnh chụp từ hai năm trước, lấy từ bằng lái xe của hắn. Hắn
nhìn thẳng vào máy ảnh. Đó là một thanh niên có khuôn mặt gày gò, mái
tóc cắt gọn và một nụ cười rất chung chung và kỳ quặc. Mặc dù Dean
Hobbs đã xem rồi nhưng cô vẫn giơ ra cho ông ta xem.

- Hắn tên là Warren Hoyt.

- Đúng vậy. Tôi đã nhìn rồi. Cảnh sát chính phủ đã cho tôi xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.